Home » , » Ngày tháng cũ

Ngày tháng cũ

Written By Ngày tháng cũ on Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015 | 01:36



1.
Lập xuân...
mới rộn ràng trước ngõ
Cành xuân...
sao vội bỏ xuân đi.
Cánh rơi...từng cánh
biệt ly...
Sắc hương hoa úa - xuân thì...tàn phai.

Em tươi thắm...chi mai khoe sắc
Nét tinh khôi - môi - mắt nồng nàn
Đời trôi ...
...Lạc bước thời gian
Tiếc thì xuân sắc vội vàng rụng rơi.

Tình xuân...
mới chớm lời hẹn ước
Bờ môi chưa ấm - bước chưa đôi
Ai chờ...ai bước xa xôi
Phù vân...
Tình úa...dạt trôi phận đời.

2.
Rồi xuân sẽ tàn phai vội vã
Rồi chiều buông...
buồn bã hoàng hôn
Rồi đêm sầu úa tâm hồn
Tình ta chia biệt - môi hôn chẳng tìm

Đời vui đã im lìm tĩnh lặng
Ước mong gì...- muối mặn gừng cay
Nhìn hoa tàn úa khô gầy
Ừ, thôi ta hẹn gió mây nẻo về...

3.
Chiều lặng lẽ rơi trên sông vắng
Không gian buồn vạt nắng hắt hiu
ngồi ôm cần trúc cô liêu
Tâm hồn lạc lối đều hiêu gió ngàn

áng mây buồn miên mang trôi mãi
Bên triền đê hoa cải giăng đầy
gió về hương toả ngất ngay
Nao nao nổi nhớ tháng ngày bên em

4.
Thoảng cơn gió, vườn thu xào xạc
Lá vàng rơi
mang mác
chiều rơi
Yêu người 
một thuở quên đời
Lạc đường cõi tạm
bể khơi khổ sầu

Mưa giăng lối...
bạc màu hoa úa
Búp xanh non rơi giữa bụi tàn
Đêm nay yên giấc mộng vàng
Hay là lạc bước bụi tàn
ngàn năm...

5.
Đêm dài...ngắm trăng treo song cửa
Canh tà...vàng úa nửa thuyền trôi
Nhớ gì...sâu thẵm - xa xôi
Miên man một nỗi buồn trôi lững lờ

Sương bãng lãng, trăng mờ hờn tủi
Nhạc buông sầu, "Cát bụi", "Diễm xưa"
Buồn...
thôi mơ chút duyên thừa
Thả hồn lạc chốn gió mưa nhớ người

6.
Đêm thao thức cõi lòng mong đợi
Bóng trăng khuya vời vợi trăng buồn
Mây mù giăng lối yêu thương
Thoảng trong sương lạnh sầu vương giọt sầu

Nghe sâu thẳm hồn đau tình lơ~
Lời yêu thương dang dỡ đợi mong
Trăng xưa, bến cũ rêu phong
Tình xưa nay cũng chìm trong mây mù

7.
Đêm dài nỗi nhớ lại trào dâng
Mộng ước bên nhau úa nhạt dần
Cơm áo mong manh làn khói tỏa
Nghĩa tình sâu nặng lá đầy sân
Cành hồng tỏa sắc hoài đâu thể
Ong bướm vờn hương hỏi mấy lần
Dẫu biết cõi tình yêu luyến ái
Mà lòng lưu luyến mãi phù vân

8.
Chiều buông hiu hắt ánh tà dương
Lá nhớ thương ai rụng ngập đường
Lặng lẽ người đi quên ước hẹn
Âm thầm ai đợi nhớ lời thương
Nồng nàn tình thắm vờn mây khói
lạnh lẽo duyên thừa níu gió sương
Ngắm bóng trăng non buồn lặng lẽ
chiều buông hiu hắt nỗi sầu vương 

9.
Chiều buông hiu hắt ánh tà dương
Lá úa rụng rơi khắp nẻo đường
Mỹ nữ kiêu sa - tàn má phấn
Mai chi khoe sắc - nhạt nhòa hương
Giàu sang mấy lúc - ơi bèo bọt
Duyên nợ mấy đời - hởi khói sương
Luyến tiếc mà chi đời cát bụi
Tìm về với Chúa, mãi yêu thương!

10. 
Đời dâu bể, lòng đau, thân rã
Giấc mộng dài, đêm đã về khuya
Công danh, rổi cũng xa lìa
Cuộc đời ai biết mai kia: sang, hèn

Đêm tĩnh lặng, mi hoen u uất
Cuối biên rừng tiếng cuốc gọi nhau
Thời gian trôi, bạc mái đầu
Ngoài hiên lá úa rơi vào thiên thu

11.
Hoàng hôn tím nhuộm buồn phố núi
Mây thẩn thờ trôi cuối rừng thu
Gặp chi giữa chốn thực hư
Để rồi buông tiếng tạ từ xót xa

Chiều bảng lãng lòng ta nhớ bạn
Khói lam chiều én nhạn vờn bay
Phố buồn lất phất mưa bay
Bên hồ nhấp chén men say một mình

12.
Chén tình
Nay
đã cạn rồi
Ngã nghiêng men rượu
quên
đời dối gian

13.
Đêm thâu 
thao thức mưa buồn
đàn ai buông nhẹ gọi hồn đi hoang

14.
Chòi tranh nằm giữa ruộng quê
nón cời mẹ đội,
người chê mẹ nghèo

15.
Chiều về, trên bến sông quê
Quạnh hiu cuốc gọi, tái tê cỏi lòng

16.
Buồn tênh
từng bước ngập ngừng
nghe lòng nặng trĩu,
nghe rừng nằm đau

17.
Mưa chiều giăng khắp bãi sông
Buồn vương kỷ niệm
nỗi lòng mất nhau

18.
Chiều mưa,
lối cũ ta về
Tìm trong ký ức lời thề rêu phong

19.
Chiều buông  nhẹ, tầng mây lãng đãng
Ánh dương tà chiếu rạng chân mây
Kìa em tóc xõa, vai gầy
Về qua phố nhỏ ngất ngây lòng người

Hoàng hôn xuống, chơi vơi thông rủ
Bóng trăng non chốn cũ quay về
Nhớ người em gái xa quê
Phồn hoa, phố thị em về cùng ai ?

20.
Nằm ru giấc mưa đêm rã rích
Khẽ nghiêng mình cút kít giường tre
Song thưa, lùa gió se se
Nhớ người cô lữ mà nghe nhói lòng
--
Nơi xa vắng đồng không mông quạnh
Mái chòi tranh gió lạnh vờn quanh
Mẹ già ru giấc mong manh
Hay còn chong ngọn đèn canh con về?

21.
Lang thang bước, nẻo đường xa vắng
Người đưa người cuối chặng đường mưa
Ngượng ngùng tay nắm tay đưa
Lòng mình bỗng thấy ngày xưa hiện về

Đời rẽ lối, não nề xa cách
Viết thư tình kẹp sách trao đưa
Đường về mưa đẫm hạt mưa
Choàng chung chiếc áo, tay đưa, tay cầm

Đêm tạ từ ôm chầm lần cuối
Mắt lệ nhòa bối rối tâm tư
Ngơ4 ngàng, thật thật hư hư
Bờ môi tìm vội, giã từ... Lạc nhau...

22.
Đời đôi lúc đùa vui buôn gió
Nghĩ rằng mình chẳng có nói sai
Đêm nằm nghĩ lại đúng sai
Mới hay mình đã mắng ai đôi lời

Mang thân phận làm người bé nhỏ
Việc đúng sai thấu tỏ muộn màng
Hè tàn ta đón thu sang
Xin người viễn khách muôn vàn thứ tha !

23.
Chiều lặng lẽ rơi trên sông vắng
Không gian buồn vạt nắng hắt hiu
ngồi ôm cần trúc cô liêu
Tâm hồn lạc lối đều hiêu gió ngàn

áng mây buồn miên mang trôi mãi
Bên triền đê hoa cải giăng đầy
gió về hương toả ngất ngay
Nao nao nổi nhớ tháng ngày bên em

24.
Gió
Mưa
Não nùng
Sao em mãi lạnh lùng
bỏ anh hiu quạnh
Một mình
yêu em...

25.
Chiều buông xuống, cuối thôn họp chợ
Mẹ gánh đời, lọ mọ triền đê
Tỏi, hành, cải héo người chê
Quẩn quanh đời mẹ gánh về, gánh đi

Con khôn lớn bỏ đi biền biệt
Mái tranh nghèo chẳng thiết về thăm
Chiều chiều cuốc gọi xa xăm
Hẩm hiu đời mẹ âm thầm chờ con

Thời gian trôi, mỏi mòn đời mẹ
Khói lam chiều, nhè nhẹ êm trôi
Hoàng hôn nhuộm tím chân trời
Hoàng hôn của mẹ tím trời riêng con

26.
Đời dông bão, thuyền tình tan vỡ
Trôi lênh đênh sóng gió dập vùi
Mấy mùa lá úa sầu rơi
Bờ môi khát cháy, tình đời mong manh

Em rơi xuống đời anh thật nhẹ
Một hạt sương lặng lẽ giữa chiều
Anh như chết đuối sông yêu
Lặn hụp giữa hạt sương chiều mênh mang

27.
Nhà em cuối bờ đê rậm cỏ
Anh đi mòn lối nhỏ ven đê
Em lên thành phố chẳng về
Anh bơ vơ đợi, triền đê cỏ mù

Trưa buồn ngắm trời thu nắng nhẹ
Chiếc lá vàng lặng lẽ rơi ngang
Tình quê, thôi đã phai tàn
Rơi vào ký ức mênh mang thu chờ

Trưa buồn ngắm nắng mờ luyến tiếc
Ánh sao rơi chồi biếc long lanh
Những trưa êm vắng đồng xanh
Vờ săn rắn mối, đợi canh ai về

Trưa nay phía ngoài đê nhộn nhịp
Anh thẩn thờ bên liếp mồng tơi
Em vui, cười nói bên người
Nỗi buồn trưa bỗng rối bời tâm tư.

28.
Em bảo: thích thu vàng lá đổ
Thích sương mờ, thích gió heo mây
Thu đi trơ trọi cành gầy
Em buồn tiếc nuối những ngày vào thu

Anh như chiếc lá thu vàng úa
Xơ xác nằm, mấy thuở em qua
Cô liêu lữ khách không nhà
Vui buồn cùng giấc mơ hoa lặng thầm

29.
Chén đầy em rót những yêu thương
Buổi chớm thu sang lạnh ngập đường
Lá úa đan xen cùng lá biếc
Cành phong thoáng đượm dáng sầu vương
Mùa yêu rón rén bên hiên vắng
Ly biệt ẩn mình cuối gió sương
Uống cạn men tình mơ bóng nguyệt
Giai nhân thấp thoáng mộng uyên ương

30.
Sài gòn tan bão vẫn mưa giông
Cảnh đón đưa con thấy não lòng
Lối cũ mơ hoa nay nước ngập
Đường xưa dệt mộng hóa thành sông
Xe hơi đủng đỉnh xem mưa đổ
Xe máy liêu xiêu núp gió lồng
Thương cảnh con thơ ngồi khúm núm
Gió lùa, mưa tạt nước tanh nồng

31.
Đêm thinh lặng, trăng mờ bến cũ
Mộng yêu thương ấp ủ mấy đông
Thuyền xưa, năm ấy sang sông
Bến xưa hoang lạnh, bếp hồng tàn tro

Miên man nhớ câu hò dang dỡ
Bến sông buồn tóc gió thôi bay
Trăng khuya vời vợi trăng gầy
Hư vô đáy nước, tầng mây hững hờ

Đêm cô tịch sương mờ bãng lãng
Áng mây buồn lãng đãng trôi ngang
Cuộc đời cỏ héo hoa tàn
Mà tình còn mãi dỡ dang nặng lòng.

32.
Đã lâu lắm, không còn nhớ nữa
Bóng hình nào rực lửa tim ta
Xa rồi, thổn thức trăng tà
Xa rồi thơ họa, tặng quà người dưng

Số điện thoại tưởng chừng vàng đá
Bây giờ thì đã hóa hư không
Quên rồi kỷ niệm ghi lòng
Quên rồi ngày lễ
cành hồng quên mua

Đông giá lạnh mấy mùa chẳng nhớ
Ta quên mình mấy thuở đơn côi
À...
hình như... bảy chục tháng rồi
Em đi bỏ lại tình tôi lặng thầm...

33.
Nắng khuya rơi ngoài song cửa
Quả sương
chín..
rụng vào phòng
Trăng rằm về đâu một nửa
Nửa trăng
trôi...
về tàn đông
Minh nguyệt đêm dài tỏa nắng
Lòng ta rực lửa than hồng
Cuối tháng..
trăng liềm lẻ bóng
than hồng hóa bụi...
hư không...

34.
Đêm, gió lạnh thấm đời cô độc
Buổi thu tàn, khô khốc cành trơ
không nhà, thềm phố nương nhờ
Thân già, áo rách, bụi bờ ai thương

Đời cõi tạm chọn đường nhỏ hẹp
Đường thênh thang, phố đẹp bao năm?
thu đi rát mặt lá nằm
mưa dầm lá mục ngàn năm bụi tàn.

35.
Bất chợt trông ngang thấy bảng chào
Khẽ nhìn dòng chữ viết cao cao
Tháng mười vừa đến bên hiên đó
Tháng chín rời xa cuối bức rào
Lá úa còn rơi trên lối cũ
Mùa xưa níu đợi phía hư hao
Chạnh lòng năm tháng thêm bao tuổi
Chốn cũ người còn có đợi nhau? 

36.
Mùa này đã xuân chưa vậy?
Mà sao tiết lạnh chẳng vơi
Chút nắng tàn đông run rẫy
Chiều buông... khuất nẻo mây rồi

Chiều nay trăng về đâu đấy?
Không còn đậu ở đầu non
Gió lùa cành khô run rẫy
Lá khô bay khắp lối mòn

Làm sao biết được mùa sang
Đàn bướm lạc trong sương lạnh
Mặt hồ soi bóng thời gian
Đàn én chẳng về sa liện...

Đợi xuân
Nắng ấm vàng tươi
Mai chi trở mình khoe sắc
Đợi xuân
Sức sống trào dâng
Tiếng trẻ thơ cười trong vắt

...Thời gian đừng rong chơi nữa !
Chiếc lá mùa đông héo mòn...

37.
Đêm buồn ngồi nhớ mảnh đời trôi
Rượu rót đầy vơi chẳng bạn ngồi
Chén nhớ người xưa sầu chất ngất
Chung thương tình cũ bước xa xôi
Bên hiên tiếng dế sầu đơn độc
Cõi mộng tiếng lòng khóc lẽ đôi
Quang Dũng du dương lời Cát Bụi
Ừ, thì đời chỉ vậy mà thôi.

38.

Đêm hoang vắng trăng non xa khuất
Văng vẳng xa tiếng cuốc gọi nhau
Nơi đây một mảnh hồn sầu
Nhìn sao tự hỏi nơi đâu bến bờ.

Linh hồn hởi, mịt mờ tội lỗi
Đời phù vân dẫn lối lạc đường
Quyết về với Chúa yêu thương
Tiếc gì danh vọng vô thường, bể dâu

Lạy Chúa đoái thương câu khấn nguyện
Con xấp mình khấn nguyện Chúa thương
Giúp con đau đớn lỗi đường
Giúp con tự hối, theo đường Chúa đi.

39.
Lá vàng rơi
Ngẫm...
Phù vân
Thu sang lá đổ vàng sân
úa sầu
Về đâu...
Đời
Sẽ về đâu?
Hồ thu xanh ngắt
Đục ngầu lòng ta...

40.
Chiều nay gió về se lạnh
Ta tìm nhặt lá mùa thu
Mấy chiếc khô gầy ruộm mục
Tiếc thương một kiếp sương mù.

Phải chăng đông đã sang rồi
hắt hiu tà dương nghiêng bóng
Bỗng đâu em đến bên đời
Cành trơ .
 mơ.
Vùng trời mộng

41.
Nỗi nhớ
về trong tìm thức
Thuở nào lạnh lẽo trơ khô
Em đến vơi đầy hố vực
Lòng ta thổn thức
mơ hồ.

42.
Cơn bão táp mùa xuân dữ dội
Cọng thơ trôi theo những vô thường
Ta chới với hai bề sáng tối
Bỏ lại mùa thơ không luyến thương

Em nằm khóc ướt nhòa tóc rối
Nước mắt tràn mằn mặn môi ta
Đưa tay hứng giọt sầu nóng hổi
Uống cạn. sầu em chẳng nhạt nhòa


43.
Chiều nay cũng về qua phố
Mà sao thấy lạ chẳng quen
Hay là nhớ em quá độ
Lạc qua phố nhỏ thưa đèn

Làm sao để gặp được em
Phố nhỏ thưa người qua lại
Hàng cây...đây cổng trường quen
Mà bóng em còn xa mãi

Về đâu...
đường vắng mình ta
Mà thoáng nghe ồn ào quá
Sầu loang nhượm tím trời xa
Sương chẳng rơi...mà lạnh giá

Về thôi...
nhà xưa trống vắng
Hắt hiu đèn khuya nhớ người...


44.
Nửa khuya nụ quỳnh trở giấc
Ta về...chếch choáng hơi men
Thoảng nghe hương tình rất thật
Mơ hồ...thuần khiết môi em

Gió lùa lao xao khóm lá
Quỳnh hương thảng thốt nghiêng mình
Mong manh sương gầy tháng hạ
Vỗ về làn hương khiết trinh

Ta yêu em... đóa quỳnh hương
Khiết thuần trắng trinh khoe sắc
Làm sao dám tỏ lời thương
Sợ làm úa hương phai sắc

Thì thôi...!
đừng yêu thương nữa
Để hoa trắng trinh.
đời vui...

45.
Mưa...não nề trên phố nhỏ
Hiu hắt buồn... chuyến xe đêm
Thương nhớ người em bé nhỏ
 xa...cách xa, biết đâu tìm...

Mưa...Ướt nhòa...run nỗi nhớ
Ai đứng chờ, mắt yêu thương
Ôm lấy người, sao trống vắng
Thôi...
Chỉ là giấc mơ thường!

Mưa...Nhạt hòa...lê gót bước
Mưa...khóc tình...ảo xa xôi
Mưa...Tháng tư về...mắt ướt
Mưa...khóc thương tình xa rồi...

46.
Vắng lặng vườn xưa chẳng đổi thay
Người đi từ ấy...đã bao ngày
Từng thu lá vẫn buồn...rơi đỗ
Những hạ bằng lăng tím trãi đầy
Ghế vắng bóng ai từ độ ấy
Bàn không hoa dại giữa chiều nay
Hoang vu một cõi buồn hoang úa
Ngóng đợi ai về...ôi khói mây...

47.
Có hẹn nhau không? Đêm nhớ mong
Lời trong ngực.
Nặng!
sắp tuôn dòng
Khẽ đưa tay hái sương khuya rụng
Vườn yêu rơi rớt mấy giọt đông

Tôi có em không? ơi cánh chim
Đêm đen phủ bóng. Biết đâu tìm
Trăng mờ chênh chếch. Thiên di mỏi
Buông tiếng hờn. thương. Rồi lặng im 

48.
Yêu em
ta ru đời mộng mị


49.
Em à!
Chiều vui không em?
Bên này nắng rụng bên thềm.
Xác xơ.
Nhặt vài quả.
Cắn
Thẩn thơ
Gửi em lời chúc.
Ngồi chờ
Lặng thinh...

50.
nhạt hòa tương lai tình vụn vỡ
Suối buồn chảy mãi đến thiên thu
Hồn ta đá cuội nằm trơ trọi
Em lướt thướt qua.
Bụi xõa mù.

Gượng ghịu môi cười trong tiếng khóc
Vỗ về em vui bước thênh thang
Thơ ta nhợt nhạt đôi ba cọng
Khóc. Tiễn em đi với rộn ràng.

51.
chèo queo nằm nhớ. Tình điên đảo
Giấc khuya hun hút nhớ thương ai
Còn đây mấy mảnh hồn. rách nát
Xếp gửi cho người thêm giấc phai!

Lặng nghe tiếng suối miên man chảy
Mấy giọt. ấm. mặn. đắm chìm tuôn
tưới lại luống tình yêu. khát cháy
Thiên di chẳng đậu. bay đi luôn

52. 
Mưa chiều mấy giọt lướt thướt bay
Làm sao trôi hết những lưu đày
Phủ trên vai.
Tóc
Dày năm tháng
Hoài vọng
một đời
Lã tả bay.

53.
Chiều mênh mang
nhớ
chơi vơi
Tà dương loang loáng
Buông lời tiễn đưa
Ngày rơi
Còn chút hương xưa
Thoảng trên mái tóc mới vừa chớm xuân

54.

Thả hồn chốn mộng
em mơ
Dịu dàng cơn gió bất ngờ ghé thăm
Tôi
cơn gió 
nẻo âm thầm
Muốn mơ một giấc
thì thầm
yêu thương...!

55. 
huyễn hoặc sương chiều lướt thướt trôi
Bóng em bé nhỏ. ngóng xa xôi
Thả hồn theo lá 
rơi 
xa lắm
Đậu xuống hồn 
tôi
khóc ngậm ngùi !

56. 
Mưa loang buồn 
như mắt em
mênh mang chiều rớt vào đêm 
não nề
Đường đời mấy nẻo sơn khê
Loay hoay tìm một nẻo về
Xa xôi
Hành trang rỗng 
bước đơn côi
Mà nghe nặng trĩu
Tình ơi 
hỡi nàng !

57.
Giọt trăng rơi xuống.
toang.
vụn vỡ..
Là giấc chiêm bao tới điến hồn
Đời như mây khói sao nặng nợ
Để dòng suối mặn đắm chìm tuôn...

Chắt đêm một chén trăng thanh.
Uống
Ta say.
Say.
mãi nhớ em thôi
Lướt khướt. chìm. Trôi. Giấc ngủ muộn
Chiêm bao, tình khóc. mãi xa rồi...

58.
Người đi từ ấy mãi không về
Vắng lặng vườn yêu đã ngủ mê
nhớ phút chia ly dòng suối mặn
Giờ quên đoàn tụ bến trăng thề
Giang hồ muôn nẻo sầu cô lữ
Xóm nhỏ lối mòn úa bóng thê
loáng thoáng chiều nay trên lối mộng
Ai đi chẳng phải cố nhân về!

59.
Thơ ư? Viết nữa làm gì
Viết ai đọc?
Hiểu?
Lâm ly nỗi buồn?!

60.
Ngoài hiên đời, gió lao xao chạy
Khum tay che trống trãi hồn ta
Nhìn mấy cánh hoa tàn rớt rụng
Hồn buồn. Hoang úa phía người xa

Chiều mưa ướt mảnh hồn áo mỏng
Co ro ngồi. Đời vẫn say sưa
Dọc ngang, ai mỏi đời ảo vọng
Chen chúc buồn vui chút duyên thừa

Lướt thướt đời trôi mãi lê thê
Buồn vui chìm nổi chốn đam mê
Hồn ta khô ướt lênh đênh mãi
Bước mỏi nhân gian. một chốn về

61.
Nhà kg còn em
Sương đêm bay mỏi
Bình minh ngủ quên
Cuốc buồn chẳng gọi.

Hoa trắng lạnh băng
Mùa trăng mòn khuyết
Còn ai tiễn biệt
Ta về thiên thu. 

62.
Ngày mai, chúng mình xa. Ly biệt
Còn lại gì?
da diết nhớ thương
Những đêm không ngủ canh trường
Ưu tư xâm lấn. Vấn vương một đời.

Tên em đó, chim trời di trú
Buổi hoàng hôn gió vũ mây ngàn
Em về nỗi nhớ dọc, ngang
Thả hồn theo những lá vàng, đã xa...

Còn gì nữa? Nhạt nhòa nước mắt
Những đêm dài nhòa nhạt dòng tin
Nhớ nhau. hồn hóa lung linh
Giấc khuya khẽ gặp cho tình đậm sâu

Còn gì nữa? u sầu năn nỉ
Những giận hờn. gia vị tình yêu
Gửi trao thương nhớ. sớm. Chiều
Tình ta sâu nặng. khóc nhiều hơn vui

Và đây nữa, mắt môi em đó
Bóng hình em bé nhỏ còn đây
Anh mang theo. tỉnh rồi say
Những đêm cô độc - hồn gầy còn vui...
-----

63.
Khuya trăng khuyết treo ngoài cửa sổ
Nỗi cô đơn len lén vào hồn
Bóng em ùa về. da diết nhớ
Mơ chút tình em thơm môi hôn

64.

Chiều hiu hắt
Tà dương nhẹ rơi bên lưng trời
Hồn ai đã
ngủ quên từ lâu bên hiên đời
Mùa vàng lá
rụng rơi héo khô phủ lên phận gầy
Ngồi nhìn mùa qua bao ngày
Đông dài ngàn đêm bủa vây, xót xa

Mùa trôi mãi
Đời vui mùa xuân đâu chẳng về
Người xưa hỡi
Nguyện đem mùa hoa trao về người
Tình em đó
Giọt sương khiết trinh rơi bên thềm đời
Hồn chiều chết đuối sương ngà
Đông dài ngàn đêm sẽ qua. nắng lên...


65.
Chiều nghiêng xuống
Ngàn mây về buông bao não nề
Hòa trong gió
Thầm đưa sầu em xa vọng về
Miền hư ảo
Lạ quen chúc nhau, sống vui từng ngày
Ngập tràn lời vui đong đầy
Riêng lòng em vẫn hao gầy...nhớ thương...

Kìa em hỡi
Hạt mưa nào rơi trong mắt chiều
Buồn loang bóng
Hạt mưa nào riêng em giữa chiều
Lòng anh thấy
Hồn em thoáng dâng nỗi đau lặng thầm
Chiều mưa buông nốt nhạc trầm
hồn anh cũng ướt âm thầm ... với em...

66.
 Ngày buồn lằng lặng trôi qua cửa
tháng năm giọt nắng chảy bên thềm
Mơ em mùa vàng buông tóc xõa
Chiều về hương tóc bay dịu êm

Áng mây buổi xế chiều lãng đãng
Với tay ta kéo chút phù vân
Nằng nặng hạt mưa chừng mướt rượt
Mà tình ta vẫn mãi ngại ngần

Chiều buông mấy sợi buồn thon thả
Vướng phải hồn ta ngóng xa xôi
Phương trời nơi ấy người có nhớ
Cuộc tình hư ảo mộng sa bồi

Đêm nằm thao thức tình huyễn hoặc
Cái nắm tay về giữa chiêm bao
Mộng ước tình em còn hoài vọng
Một đời còn lại gì cho nhau...

67.
Anh biết rằng em sẽ rất buồn
Những chiều mây nhạt nắng thưa buông
Chim chiều mỏi cánh phương trời lạ
Se sắt lòng em tím ngập hồn

68.
 Hoàng hôn ta đứng nhìn ra biển
Thấy sóng trào dâng lớp lớp sầu
Hải âu thương nhớ gì. chao liệng
Có phải hồn mình đến tìm nhau?

Tầng mây giăng kín chiều hoang úa
Giọt nắng mồ côi héo hắt buồn
Hoàng hôn biển khóc từ bao thuở
Giọt mặn mồ côi hư hao buông.

Nơi cuối chiều hoang còn nỗi nhớ
Còn biển thì thầm khóc dịu êm
Chắt cạn hoàng hôn một chén nợ
Uống cạn. nuôi tình ta riêng em.

Bó gối.. nghe thì thầm biển gọi
Lạc bước phương trời giấc mơ hoa
Sóng vỗ ngàn năm mòn đá cuội
Hoài vọng một đời ấm tình xa

Rón rén đêm về từng bước nhỏ
Tím bầm biển vắng. sóng miên man
Mình ta lướt thướt qua phố nhỏ
Nhớ em.. trăng cũng hắt hiu vàng

69.
Đêm hoang
Biển khóc miên man
Hồn ta lạnh...
Với muôn vàn tiếc thương
Em..!
Sao buông bỏ yêu thương...
Mình rồi đây sẽ đôi đường..
Mất nhau...!
Trăng tàn...
Cuối bãi hoang sầu..
Buồn...
Thương...
Mình có tìm nhau..?
Anh chờ..!

70.
Tình mình đã mấy lần bão tố..
Suối mặn tuôn, nỗi nhớ nhạt nhòa
Sầu này có phải riêng ta
Hay là nơi ấy nhạt nhòa mắt em..

Ngoài cửa sổ trời đêm hư ảo
Hồn ta lạc, ướt áo đêm sương
Tình trao, một thoáng vô thường
Sầu giăng khắp nẻo 
lời thương nghẹn ngào

Tìm con chữ ngọt ngào chắng thấy
Câu thơ què quặt, gẫy nhịp . rơi
Gửi em lòng dạ rối bời
em còn thương...
nhắn đôi lời với anh..!

71. 
Trải qua mấy cuộc tình lầm lỡ
mối tình nào ta đã lãng quên
Tình như đá cuội phơi sương gió
Phủ rêu phong gạch cũ vang rền

Đi qua mấy nẻo đường xa lạ
Mòn gót giày tìm những hư vô
Mòn ngày tháng đông về buốt giá
Cánh chim côi mòn mỏi không nhà

72.
Lửng thửng dạo quanh
G nhộn nhịp
Chị gửi lời thương
bạn chúc vui
Ngó nghiêng chẳng thấy
em biền biệt
Nghệch ngoặc cọng thơ
đợi
ngậm ngùi

đây có bài thơ
tình...
lãng mạn
Gọt dũa vần câu.. .
gửi mông lung
Giữa hạ . tả thu vàng . lá rụng...
Kèm chút tình...
gian ?
thật ?
khó chừng!

Kia mấy nhành hoa hồng...nhấp nháy
Bóng nước lung linh . gợn . dáng xinh
Bắt chước ta làm...
thật ?!.
giả?!
đấy..!
Biết người có thích
hay cười ...
khinh...!?

73.
Hình như
hè..
lá cũng vàng
Chiều rơi xuống giữa bụi tàn ngàn năm
Hình như vui
đã xa xăm
Mưa chiều mấy giọt
sầu trăm nẻo về

Tình yêu
chưa trọn câu thề
Hình như ta bỏ đam mê
phụ người

Phố đời rộn tiếng cười vui
Hình như ai khóc
thấy đời vắng tênh...

74.

Đợi chờ
đời huyễn hoặc
điều chân thật
như cơn mưa chiều nay
ướt
đời hoài vọng

ta không biết viết văn
cũng lạ với thơ

viết gì
viết riêng ta
những mơ hồ
khó hiểu
có cần ai hiểu
ta viết riêng ta

75.

Chiều buông
Nắng úa nhạt màu
Thiên di mỏi cánh về đâu cuối trời

76.
chiều trên đồi vắng
vì sao
gọi hoài tên gió trong sương

ngàn xanh tịch mặc
sẽ nói gì
với bóng tà dương ..... ?

Em về đêm vắng
Thì thầm
Gió đùa mái tóc mây bay

Sương đêm huyễn hoặc
Sẽ nói gì với dáng em gầy...?

Đêm trên biển vắng
Rì rào
Tự tình sóng gió phiêu du

Màn đêm u tịch
Sẽ nói gì với bóng trăng non...?

77.

đó vài giọt
đây vài giọt
thế là mưa

Đôi chim sẻ đứng bên hiên
im lặng

như anh
như em

trước mưa
trong mưa
sau mưa
ta vẫn bên nhau

78.

Đêm u tịch
Ngoài hiên mưa gió đuổi nhau
Lách tách
Ù òa ù oặp

Ngọn đèn ngủ mờ ảo
Hồn lại đi hoang

Có phải trưa nay
Bên cửa sổ ngập đầy ánh sáng
Em thả hồn miên man theo những con chữ ngọt ngào
ấm mặn
Như tình yêu chúng ta.


Đời dâu bể
Tình dâu bể

Nắng
Mưa

Lời ngọt ngào
Lời hờn dỗi

Lời hứa như đinh đóng vào cây chuối
Vỡ như giọt mưa khuya

anh lại làm em buồn
Tâm hồn thanh thoát
Thân xác thì nặng nề
Tội lỗi ngập như thủy triều giữa lòng Sài Gòn
Nhếch nhác

Mai
Mốt
Mọi vật lại xinh đẹp phải không em

Lời hứa thực hiện muộn màng
Nhưng em sẽ rất vui.

Viết gì ai hiểu được
Mình viết cho mình cần gì ai hiểu

79.

Chân rừng, hoa trắng phủ
ấm cọng nắng xiên
âm thanh thinh lặng


p/s: Trưa bình yên!
haiku

80.

Biển ơi
hãy khóc đi
Em nhìn biển ngàn năm vẫn vậy
yên bình
dữ dội

thơ ơi..
hãy khóc đi
lời gian dối
Giọt thơ có mặn như giọt biển trong mắt em

người ơi
hãy yêu đi
Tình yêu có ngọt như cặp môi kề

Ôi chân tình
Ngọt ngào
Để thấy hồn đau

Viết vài câu thơ tình trơ trẽn
Đẹp như mùa thu
Chứng minh những lời lọc lừa

Tim em tổn thương
Lệ tràn ướt gối
Nhạt nhòa tóc rối

Ta viết vài câu thơ khóc tình nghe xót xa
Giả bộ sầu bi
Giả hồn cô độc
như lá rụng vào thiên thu...

Hãy yêu đi
Khóc đi
Chân tình đi
Giả dối đi
Tổn thương nhau đi
Để mình không thể quên nhau...
Để đời mãi cần nhau...

Rồi những buổi chiều thơ thẩn
nhặt những tàn phai
lại buồn..

Em đừng có hỏi anh
Khi nào thì tình yêu sẽ là nước mắt
Khi nào thì đời hết dối gian

Anh cũng như em
Yêu
Cháy

Tàn tro ấy
Đâu còn là nước mắt
Hết rồi những dối gian...

Yêu em!!!

81.

Nụ giêng hai
tắm
Giọt tàn phai
-
haiku

82.

Đôi bạn
đôi giọt hoàng hôn
mùa tuyết ấm
---
haiku

83.

Biển hoa
thả con thuyền giấy
Trôi ngược thời gian


Ps
Haiku

84.

Trăn trở tiếc mùa tàn
Bỏ lại...
Bóng trăng chìm cuối bãi xa xưa
Hỏi lòng đã tịnh hay chưa
Mà xao xác lá đêm mưa chạnh buồn

Ưu tư.
giấc ngủ buồn chẳng đến
Thả hồn hoang, lạc bến yêu thương
Thẩn thơ.
đi.
vấp hạt sương
Tình về êm diu
vô thường hồn ta

85.

Nửa đêm với gọi sao trời. hỏi
Có thấy hồn ta lạc chốn nào
Bỏ đi từ lúc em hờn dỗi
sợ tình nhạt lạnh với hư hao

Trăng khuất vườn khuya hờn tủi. khóc
Lệ rớt bên thềm ước mơ xưa
Chưa có em, mà sao đánh mất
Giấc muộn xanh xao mơ trăng xưa

86.

Đong đưa võng lắc rơi giọt nhớ
rụng rớt ngoài hiên mấy giọt buồn
nghe trong sâu thẳm hồn . vang vọng
Tên em trầm ấm miên man buông..

trăng khuya mười sáu trôi . hư ảo
Mây gió vô tình . thản nhiên che
Với tay vén nhẹ miền ảo vọng
Vớt ánh trăng khuya . sầu não nề

Mấy ngón tay gầy queo quắt . nắm
Bóng em hư ảo . rớt . tuột trôi
Gom bao nhung nhớ . vươn tay nắm
Vắt cạn sao được nghĩa tình nhau

chiêm bao . giấc muộn hư hao . gọi
Hồn hởi về đâu mấy ngã đường
Con tim mở mắt . xanh xao . đợi
Nụ cười trong khóe mắt người thương.

87.

Chiều hoang
Xa rồi  những âm điệu ồn ào thô bạo nơi phố phường

nhớ gì xa lắm
hồn hoang như chiều

muốn viết một bài thơ không có âm thanh
Như cõi thanh vắng bất tận chiều nay

trên đồi kia .....
Giữa hai bề sáng tối không rõ ràng
Hồn ta níu kéo bóng tà dương..
khoảng không thời gian lặng lẽ riêng mình...
Rã rời âm tự
Giọt thơ cùn mằn
Rơi vào hỗn độn hồn chiều
Tan biến...
Như chiều rơi vào đêm

Em nhớ gì không
Chiều nơi cố quận...
Riêng em..

88.

Thơ ư...
Viết nữa làm gì
Viết ai đọc
Hiểu
Lâm ly nỗi buồn
Chỉ là chút tím hoàng hôn
Chỉ là vài chữ vô hồn
phù hoa
Vẽ vời...!
mấy sợi...ngân nga
Huyên thuyên...!
chẳng biết đâu là hồn thơ
Thơ ư
Chỉ những mơ hồ

Chỉ là một mảnh hồn.
khô.
nhớ người...

89.

Lầm lũi mùa xuân bước vội xa
Gượng gùng hoa nở nét phai nhòa
Trơ vơ chim hót lời hiu hắt
Lạc lõng vườn hoang xót lại ta

Gió thổi chiều buông mây lã lơi
Em về tóc xõa giữa mù khơi
Vô tình. nỗi nhớ. quên. xô đẩy
Lặng lẽ trôi đi những khóc cười..

90.

Bãng lãng hoàng hôn rụng rớt
Tà dương mấy sợi nhạt nhòa
Gió chiều nghe chừng mướt rượt
Chán . lòng nhợt nhạt thơ ca

Mấy giọt cùn mằn vụn vỡ
Xếp dọc ngang để thở than
Rằng buồn . tình . duyên . chẳng nợ
nhàu nhĩ, dối lòng đa mang...

Mấy cọng thơ khô như rạ
Đánh lừa một nửa nhân gian
Khóc than. che . lòng hèn hạ
Vẽ tình mây gió ngút ngàn

Thôi xếp bút nghiêng . khép cửa
Nhủ lòng thành thật riêng em...

91.

Nghe tiếng dế kêu choàng thức giấc
Tìm quanh một góc tuổi thơ xưa
ánh trăng mà ngỡ chiều nắng mật
Áo xưa bé quá mặc chẳng vừa

bãng lãng sương giăng vùng trời nhạt
Nghe hồn len lén bỏ đi hoang
Rón rén buồn loang từng bước nhỏ
Tuổi thơ mỏng mảnh rơi hoang tàn

Ru giấc khuya rơi vùng ký ức
Lướt thướt trôi hoài...tới nhớ em
Hồn hoang lạc lối miền vô thức
Bỏ quên hạt bụi ướt sương mềm

Lãng đãng mây trôi về phương ấy
Có thấy hồn ta phía say mê
Đời như mây khói...thôi đành vậy
Một thuở yêu em... lạc lối về

92.

Đêm dài ngẫm tình đời dâu bể
Những nụ cười. giọt lệ. tình trôi
Muốn buông theo chiếc lá rơi
Không còn gặm nhấm, đắp bồi đời nhau.


Tình cắn rứt đời nhau. rệu rã
vui. buồn. thương. ghét, trả lại nhau
Lặng im như cỏ. chẳng sầu
Mặc bao giông bão bạt đầu thế nhân

Ta điên. muốn vùi thân bụi cát
Vào huyệt sâu hư nát một lần
Nghe xương rên rỉ cùng thân
Nghe thân than khóc. phù vân. rã rời

Mơ. đêm lạnh bỏ đời. Hồn lạc...
Người chong đèn vàng nhạt. đợi mong
Đưa tôi về bến tình trong
Quên tình huyễn hoặc bão giông một đời.

93.

Buồn như buổi sáng trời không nắng
Chim sẻ âm thầm dưới mái hiên
bình minh chưa thức . hay bệnh nặng..
Nằm yên . hồn lặng . một cõi thiền

Buồn như bệnh . sáng không thể dậy
Lưng nặng nề rên rỉ cơn đau
Tim mệt rã rời . thoi thóp nhảy
Mơ . vạt cỏ xanh phủ mái đầu

Buồn trôi . trưa lắm lom khom dậy
Nắng sớm còn rong ruỗi nơi đâu
Nhấp ngụm cà fê . nhàn nhạt . thấy
Trời cũng như ta . một cõi sầu...

94.

Một mai
lá úa rụng đầy
Dáng xưa còn lại cành gầy xác xơ

một mai 
tình úa hững hờ
dấu yêu xưa... có ai chờ đợi ai

một mai
xuân sắc tàn phai
Đoá hoa cuối ngược...
đổ dài cánh rơi

một mai 
nằm giữa đất trời
cỏ xanh phủ lấp, nhìn trời heo mây

một mai
ngủ 
lá phủ đầy
hát lời thiên cổ phủ dày rêu phong.


95.

Hoa đã tàn
Chồi non vươn
Dáng xưa ẩn hiện.

96.

Hoa tròn hồng thắm đẹp hoang xơ
Mọc khắp đường quê với ruộng bờ
Lá chạm kép che như xấu hổ
Thân sờ tung vuốt tựa gươm quơ
Long lanh sương sớm hoa khoe sắc
Óng ánh nắng mai búp nõn tơ
Mắc cỡ loài cây nhiều vị thuốc
Em còn đi hái những chiều mơ..?

97.

Đêm u tịch, chập chờn giấc muộn
Tiếng mưa khuya, chộn rộn vườn thu
Mơ màng, ký ức xa mù
Ngỡ rằng tiếng dế đêm thu bên thềm

Chợt tỉnh giấc, tung màn tìm vội
Chổ dột vừa hứng vội đêm qua
Hư hư, thực thực vỡ òa
Quê nghèo xưa cũ ướt nhòa giấc mơ

98.


Rừng heo hút nao nao tình tự
Cõi hoang vu tình sự hư hư
Đong đưa võng lắc...ưu tư...
Trăng chiều lơ lững
Giã từ
xuân đi...

hoàng hôn phía biệt ly ngóng đợi
Ta xa người vời vợi nhớ thương
Rừng hoang ...
vắng lặng cung đường.
Đời vui chi mấy...
Vô thường - cõi hư...

99.

Anh em..xuôi ngược dòng đời
tình cờ gặp gỡ..trao lời hỏi thăm

Những đêm
thao thức..trăng rằm
nhớ người..chưa biết
xa xăm..đáy lòng

Trăng tàn
bỏ lại..mênh mông
tương tư..nét bút
đôi dòng..gửi mây

Tàn đêm ngắm cảnh trăng gầy
phất phơ bóng sậy..gió lay..chuyển mùa

trỏ mình
nghe tiêng.nước khua
sợ trăng..vỡ vụn
bóng đùa..dạt trôi

Cuối xuân
hạ sắp..sang rồi
thời gian..chẳng đợi
trôi..trôi nhạt nhòa

Hết rôi
vắng lặng..mùa hoa
tình sâu..nghĩa nặng
có là..phù vân

Đời vui đếm được bao lần
châp chờn ..giấc muộn..đã gần..lặng thinh

100.

Buồn lê gót mỏi..
Đêm dài hồn mãi đi hoang
Ngàn thu cuốc gọi 
Tình duyên cách trở vô vàn

Trăng tàn cuối bãi
Chớm thu, hạ cũng buông xuôi
Mùa thương bỏ lại
Lầu không cánh hạc bay rồi...

101.

Giai điệu cũ kỹ
vọng âm bài hát xa xưa
Ru đời mộng mị
Người đi nhung nhớ sao vừa

Đi hoài không tới
Bên kia hoảng cách tấc gang
Biệt ly vời vợi
Tình nay gió thoảng mây ngàn

Tấc gang nghiệt ngã
Người đi có trở về không
Đầu thu cuối hạ
Sử buồn ghi tạc đáy lòng

102.
Ta ra đi .. thu vàng ở lại
Tháng mười dịu dàng nắng mơ phai
Lá úa bay
khóc đời khờ dại
Khóc mối tình
mơ !
say !
liêu trai !

Tháng mười giao mùa. se sắt lạnh
Kìa bóng trăng non lạc giữa trời
Chiếu rọi hồn ta nhiều khổ hạnh
Mốt mai...
buồn lắm... trăng xa tôi.




Em chìm vào giấc mơ
Tôi..
Rồi em sẽ đi

Rồi còn ai không
Ta còn gì không

103.
Như thân liễu rủ
dáng em gầy giữa chiều thu
hồn như lá úa
Rơi theo gió lạnh/sương mù

Gió chiều hiu hắt
thổi qua thềm vắng cô miên
Trăng xưa đã nhạt
dáng xưa héo rũ bên thềm

Nhạt nhòa mắt ướt
Hồn sầu trôi theo tháng năm
Đời trôi ... mất/được
Buồn riêng em...mãi âm thầm

Giấc mơ đã tắt
Từng ngày gượng ép tìm vui
nụ cười đã nhạt
Chiều mưa mắt lệ ngậm ngùi

Thắp lên ngọn nến
Soi đời bóng lẻ / hồn đơn
Đêm sầu giá lạnh
Nhớ em! gối dỗi / chăn hờn.

104.
 
Mênh mông biển chiều em đứng đợi
Trùng khơi mờ khuất bóng người đi
Hồn chiều hắt hiu sầu vời vợi
Có gì sâu lắng dưới rèm mi...?!!

105.
Chiều hiu hắt
Tà dương ngừng buông bên lưng trời
Người đi mãi
Trùng khơi ngàn xa đã bao ngày
Buồn trong mắt
Sầu rơi đắng môi, ngóng trông người về
Rì rào biển hát não nề
Âm thầm biển dâng nước lên...mắt em...

106
 
//psr
Lá úa bay xao xác
Thu đi
cành gầy trụi lá mùa đông
Tàn phai
Dối gian...


Chiều nay gió về se lạnh
Nghe rong rêu khẽ trở mình
Ta trở cuộc đời úa mục
Tàn phai phủ xuống vai mình

Có phải đông về nơi đó
Se sắt cành buông lá vàng
Thu bước đi/ chiều sương gió
Mấy đoá hường nhan cũng tàn

Mượt mà cuộc nhớ mãi trôi
Biết về đâu đời đã mỏi
Hồn chiều rách nát người ơi
Tình xưa có còn ai đợi?

Thì thôi...
niềm riêng khép lại
Mùa thương từ nay xa rồi...

107
tôi có em không, chiều ảo mộng
Về qua nhố nhỏ nhạt nhòa mưa
Thềm xưa lá úa bay xao động 
Xa cách mười năm, ai đón đưa

Tôi còn tôi không, đời rệu rã
Mười năm rêu phủ ngổn ngang xanh
Ngã nghiêng lạc bước chân...thềm lạ
thản thốt chiều mưa lá bỏ cành


0 nhận xét :

Đăng nhận xét

CHIỀU XUÂN LỘC
[A]: 27 Ngày tháng cũ, Xuanloc Hill, Xuân lộc, Đồng Nai
[T]: 0909 550355
[E1]: chieuxuanloc@gmail.com
[E2]: thangngaycu@gmail.com