Home » , » Thơ chùm

Thơ chùm

Written By Ngày tháng cũ on Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015 | 00:36
























1.
chắt ngàn thu 
uống 
trăng xanh 
nhẩn nha mấy giọt 
loanh quanh rớt nhàu 
em từ biền biệt 
mưa mau 
lòng tơi tả 
đã 
đục ngầu hương xưa 


2. 
lằng lặng tiếng buồn chiều tuôn sương 
mở ra dài quá nẻo vô thường 
em ngan ngát gió vào muôn phía 
ngã xuống lòng im . ta . đụn rơm 

hai bên bờ bao ngày không sông 
hồn không gió nổi . tình không mong 
thuyền phơi cát bỏng . lòng trơ vữa 
những tiếng cười thơm hơi thở hồng 

ngã xuống đời nhau . tay hoang mang 
chắt chiu từ độ phấn hoa vàng 
thơm tho trời đất bay lên ngó 
điệu hắt hiu còn nghe mơn man 

ừ em . dài quá sao trông theo 
ngày buông vó mỏi khóc hư hao 
ngựa lòng như khóc hoàng hôn chết 
hí ran rừng lá . góc tịch liêu 


3. 
nửa khuya nghe tiếng trăng rơi đục 
nghiêng gối mù sương đổ ướt mơ 
lá miết oằn cành da diết khóc 
sướt mướt xuân thì lững thững qua… 

4. 
còn ai không ? 
ngày xanh máu 
giọt lệ muôn trùng 
ai tiễn ai ? 

còn ta chăng ? 
ngày buông tay 
phơ phất cờ trôi 
vạt gió dài 


5. 
có khi trên đầu 
không một chút mây bay 
em . nắng dữ . đổ vào ta bỏng loạn 
trưa 
cháy xém những chiều chưa chạng vạng 
thì tương lai vòng vọng giọng chiêu hồn 

có khi bàn tay trống quá . đoá hoa mòn 
ai trao tặng giữa trùng trùng gió táp 
ai dấy bão ? 
một hành tinh ngập lụt 
thác em còn kiêu hãnh tới ngàn thu ? 

có khi mùa tan 
gió tắt 
trăng lu 
đêm tịch mịch xoè bàn tay che lấp 
ta . lữ khách 
một hành trình ngờ nghệch 
ruổi rong buồn 
năm tháng rụi từ lâu 


6. 
buồn ngát đường thơm trăng nhỏ giọt 
áo người hơ hổng vạt bay xiên 
tưởng vói chiêm bao hồn lộng lộng 
trên tay mọc vội nhánh trăng mềm 

những đoá lênh lan màu sáng ngọt 
đời bỗng trầm hương rất dịu dàng 
tháng chín mùa đi hoang . vụn vỡ 
miểng hồn lóng lánh rọi miên man 


7. 
thong dong mùa đi xanh thềm 
chân thu mướt rượt đọng mềm 
vũng trăng 
cỏ nằm đợi 
một vuông sân 
nửa đêm bát ngát hương gần 
lặng thinh 

nghiêng vai 
chảy xuống giọt tình 
giòng thon thót 
một nửa hình hài ta 

bơ vơ mấy đoá vàng hoa 
ngụ ngôn run rẩy lời da diết về 
thơ 
bàng hoàng nhịp 
đầm đìa 
gọi môi mắt 
của trời khuya đổ dồn 

ta ngồi lẳng lặng mưa nguồn 
sao em chớp bể còn vương vấn hoài ? 


8. 
trở về . bước gợn dấu rêu xanh 
ngõ cũ thềm xưa lấp xấp tình 
tóc tơ vài sợi vương trong mắt 
ai khóc ? mà mưa cứ quẩn quanh... 

nhịp nhỏ . mùa trôi dịu oặt mơ 
chiều loay hoay gió . lòng lơ phơ 
còn nghe trong mỗi rung rinh lá 
là giọng ai cười mọng mẩy đưa... 


9. 
trộn bạc nhạc đời ta 
thơ hoá thành ba rọi 
đã liều lĩnh bày ra 
can chi không ngồi đợi... 

nhân gian thành bãi chợ 
lam nham trăm miệng người 
cứ hồn nhiên mặc cả 
kêu hoài không ai ơi... 

phơi mình ra nắng gió 
trách chi thơ bạc màu 
ngày tàn . còn ế ẩm 
khách hào hoa nơi đâu ? 

thu dọn về . lầm lũi 
gánh lên oằn lưng vai 
rụng rơi từng câu, chữ... 
đường dài...đường không ai... 


10. 
hồn không nghe đã lâm li 
thêm tâm vô nữa biết gì mà ngôn ? 
nghe râm ran những tiếng ồn 
em tò mò hỏi 
thêm bồn chồn ta 

ta là 
sau của hồn ma 
và 
ta sắp tới 
biết là thứ chi ? 

em ơi . chớ hỏi thêm gì 
ngoài kia thiên hạ xầm xì... 
chẳng nên ! 
vốn đời chợt nhớ chợt quên 
biết thêm một chút... 
lênh đênh nẻo về 

cầm bằng 
vạn sự tê mê 
nghe tâm hồn cứ tư bề im thinh 
mốt mai 
mình hết là mình 
còn sương khói đủ rập rềnh gió đưa... 



11. 
liên miên mùa là mùa 
đứng trước đời . trình thưa 
có khi là mưa quẫn 
chạy giữa ngày nắng thưa 
xuân hạ mấy hơi thừa 
về thu đông cạn thở... 

cánh thời gian khép . mở 
vói tay đếm muôn trùng 
bông hoa chưa kịp nở 
úa lên ngày trống không 

em . ngàn mớ thu đông 
úp vào miền xuân hạ 
không chừng quen . vẫn lạ 
giọt lệ mù loà tan 

em . xuân hạ mới tàn 
gọi ngô đồng nhất diệp 
vườn ta màu hoàng lan 
giật mình đôi lá khép 

có những mùa đi mất 
trăm năm quên nẻo về 
trên thềm nhà ủ ê 
tiếng xưa còn khóc ngất 
dấu xưa còn mỏi mê 

tình mơn man roi vuốt 
trên lưng đời tả tơi 
giọt máu vừa chảy vội 
là tiếng em . khóc . cười... 


12. 
lan man . còn lại bóng chiều 
tựa vai vách phố vàng rêu nhớ người 
ngọt dài sợi khói trên môi 
bay lơ đãng . chút gió vời vợi xua 

che tay níu lại một mùa 
chỉ nghe tiếng lá rơi vừa nỗi đau... 



13. 
xắt lát đời mình thử xem 
thấy trong khoảnh khắc tèm lem phận người 

trộn lên trăm thứ bời rời... 
dây mơ rễ má khóc cười ngẩn ngơ 

rạch ròi biên giới thực-mơ 
hồn như nín thở hai bờ vực khe... 


14. 
ngày nuối . cửa đêm vừa mở hé 
có trăng sao vằng vặc mắt em 
lơ thơ vài sợi chiêm bao nhỏ 
xanh mướt . trên nền chăn gối im 

đã có hồn hoang bay rợp rợp 
và những tinh tươm của bốn mùa 
rắc trắng trên đồi . nơi gió ngủ 
mịn màng cỏ ấm giấc lơ mơ 

cứ khóc . khi mơn man vừa ngấn 
trong mơ giọt lệ chắc mềm hơn 
bàn tay ai vẫy thành huyền hoặc 
một chút nhân gian nhận phép lành... 

ngày nuối . hoàng hôn ươm mật mát 
em nằm thơm ngát cỏ non kia 
rừng trôi . trôi hết hoa . và lá 
thung lũng . em chăm một lối về 


15. 
chợt có mắt em trong mắt tôi 
giữa một chiều kia đã khóc ngùi 
con trăng mọc sớm trôi nhoè nhoẹt 
cả một hoàng hôn cháy khắp trời 

chợt có tay em trong tay tôi 
cầm nắm bao nhiêu mộng vỡ rồi 
ngày đi . níu lại cơn mưa cũ 
có một giòng sông lặng lẽ trôi 

chợt có hồn em trong hồn tôi 
im thinh nghe . không nói nửa lời 
cả hai hồn lại bơ vơ thế 
lạnh hết trăm năm . một kiếp người 

chợt có đời ở cạnh đời nhau 
nhọc mệt hai vai những gánh sầu 
đã lạc đường chưa mà hốt hoảng 
chập chùng mê lộ bước chao dao... 



16. 
nhớ cứ trào liên miên như biển 
mỗi giờ mỗi khắc trộn vào nhau 
lòng tôi bờ bãi mềm như cát 
thấm hết vào em . đợt sóng nhàu 

là đêm vằng vặc trăng xanh mướt 
là chiều hun hút gió râm ran 
là trưa vật vã gằn gừ nắng 
là sớm . trời mây cứ ngổn ngang... 

đun đẩy không gian . chèn đặc quánh 
rưng rức hồn mưa sắp vỡ oà 
mỗi mỗi là em hơi hướm cũ 
giàn ra . thấm đẫm lại giàn ra... 

nghẹt thở tôi nằm . thơ bất động 
từng câu từng chữ sắp đầy khuôn 
đợi chờ khoảnh khắc chông chênh . để... 
toang trời . một tiếng thét : xung phong ! 


17. 
mưa thắt cổ ban mai . ngày ẩm ướt 
ta đội trời sũng nước thẫn thờ đi 
thấy không em . đời . có chút lạ kỳ 
môi con gái ngoài kia hồng biết mấy 

đốm lửa nhỏ của trần gian lẩy bẩy 
cứ nồng nàn cứ mây mẩy . tròn xoe 
và . đoá hôn từ thăm thẳm nghìn xưa 
nở gọn lỏn trong lòng tay . nương náu 

ta vẫn đi . gió quật lên ngược ngạo 
nơi biển khơi mùi muối mặn chan về 
hay mùi rừng từ mấy cõi sơn khê 
giữa phố chợ mùi người nhoà nhạt quá 

ai hiện thân loài chim thần mắc đoạ 
một ban mai lầm lũi trận mưa nhàu 
nửa đường bay dặt dẹo khóc đời nhau 
ngảnh mặt lại mịt mờ đường cố xứ 


18. 
ai thấy mùa thu đi ngoài ngõ 
lướt thướt mây mù ghé xuống chơi 
vạt sương em khoác lên vai áo 
là một lòng tôi trót ngậm ngùi 

cây khẳng khiu buồn khoe vóc hạc 
tựa vào nỗi nhớ đã lung lay 
rụng đôi ba lá thành hư huyễn 
một ngụm phù du mới nhắp . say 

lắc rắc mưa trôi dìu dịu tới 
ai ngồi xanh mướt dưới hiên im 
có nghe nhã nhạc buông vào đất 
mắt dõi ngàn thu cuộc đắm chìm 

ngầy ngật khói sương gom hết lại 
màu hoang phế ướp một vòng tay 
chờ em tháng chín lao xao gió 
trái chín tình xưa thoắt rụng đầy 

giọt lặng im trào ra ướt đẫm 
gối người . dồn mấy rẻo chiêm bao 
lênh đênh dẫn mộng đi ngàn cõi 
hẹn giấc vàng son một chốn nào... 


19. 
lúc thúc nắng theo người . nhảy nhót 
sớm mai đi dưới những tàn cây 
ngẩn ngơ chạm phải bình minh . thấy 
vàng hoe mấy đốm nở đầy vai 

tôi gọi thầm tên em . giữa ngực 
mềm mại a ời mỗi nhịp tim 
đã hiểu . mưa giông rồi sẽ tạnh 
phố phường len lén nhú mầm xuân 


20. 
gió tạt 
vuông sân buồn và . lặng im 
người đàn ông ngồi đợi mưa giữa khuya 
có đang tự nhủ gì không ? 
lời giữa ngực 

ẩm ướt sương 
đoá hoa đầu giậu 
vàng son cháy xém tim người 

ngụm cà phê đầu tiên sau không giờ 
lạnh ngắt 
ngờm ngợp hương đêm trườn sát đất 
sợi khói xanh chẻ đôi không gian 
cả hai miền . huyễn hoặc 

người đàn ông không cười không khóc 
ngồi im . nghe đời đi... 


21. 
có một chút tôi trên trời 
gối mây nằm ngủ khơi khơi hết ngày 

có một chút tôi bên này 
bên kia một chút . miệt mài đong đưa 

có một chút tôi hồi xưa 
lơ mơ thở tới bây giờ chưa thôi 

có một chút tôi mặn mòi 
loay hoay chảy giọt mồ hôi với tình 

có một chút tôi im thinh 
thèm điên một trận linh đình bữa nay... 


22. 
tháng chín em cười chín mọng môi 
trên cao . mây gió chắc bồi hồi 
nằm im thoi thóp đòng đưa nhẹ 
rắc giọt dăm ba xuống giữa đời... 


23. 
tôi không múc cạn nỗi buồn 
mắt em sót lại suối nguồn tinh tươm 
mốt mai dấn bước . lạc đường 
gặp khe nước chảy thấy dường như quen 


24. 
vành trăng sừng bò . em nghênh 
tôi làm mục tử ngủ quên bên rừng 
trong chiêm bao . biết đã từng 
thương nhau mùi cỏ thơm lừng bữa nao... 



25. 
khum tay che lấy ngày hoang trống 
thóc mách ngoài hiên gió rụng rời 
những bông hoa rã bay từng cánh 
mộng mị buồn lên sợi khói trôi 

còn ta nặng chịch phơi trên bãi 
nằm ngó trần gian cách mấy tầng 
vách thưa . em chắc đầy sương lạnh 
ẩm ướt đi về trận gió không 

chiều liên miên giọt rơi chưa dứt 
áo mỏng co ro lặng lẽ ngồi 
vuông sân nhỏ quá sao hồn lộng 
chen chúc môi . tình son sắp phai 

hơ hổng mùa màng lộn xộn qua 
nắng vàng chen lẫn với mưa sa 
lòng ta khô ướt loay hoay mãi 
thổi gió . em . miệng cười nguy nga 


26. 
chắc em buồn trời vào đông 
lá không gió ấm . cành không nắng vàng 

chắc em buồn hoen trăng tàn 
ngàn sao khóc ngất đêm ràn rụa ta 

chắc em buồn giọt mưa sa 
thân sơ thất sở biết là về đâu 

chắc em buồn tấm lụa nhàu 
còn phơ phất gió đầu cầu nước xuôi 



27. 
đừng có hỏi anh 
đến khi nào nửa đêm 
giờ thứ hai mươi lăm chuông báo tử 

cũng đừng hỏi anh 
trái tim mình ứa bao nhiêu máu 

em đừng hỏi anh 
trong lơ mơ tỉnh thức 
và 
đời ta sẽ gặp bao nhiêu lần chết giấc 

làm ơn đừng hỏi anh 
về những mùa nguyệt tận 
bàn tay ta che lên trời khuya 

đừng hỏi em ơi 
giàn những cơn sóng trào khỏi cổ 
nuốt ngược thuỷ triều 
mặn muối trăm năm... 


28. 
chẳng ai xé cả mà tôi rơi 
chao liệng ngàn năm cứ giữa trời 
lơ lơ lửng lửng không đâu cả 
hồn mỏng còn phai vạt áo phơi 

từ thuở tóc em còn dáng suối 
chảy mát hồn tôi cuội đá mòn 
rừng nguyên thuỷ hát lời tiền sử 
nhã nhạc ngàn trùng thao thiết ngân 

buồn thương ngóc ngách không ai thấy 
loé giọt trăng sao đợi vỡ oà 
tôi gởi tôi về nơi cố xứ 
nhớ người vô tận một đời hoa 

đường dốc quanh co mùa sương bay 
tim người ủ đủ một lòng tay 
nâng niu rất khẽ  . coi chừng gió 
rụng xuống trăm năm bóng tối dày... 



29. 
lọng cọng . tôi về với đêm 
bỏ chiều nằm ngủ liên miên một mình 
em không một lời . lặng thinh 
tiễn tôi . cơn gió rập rềnh tóc mai 



30. 
ngày thở dài trên vai cây 
lá xôn xao . biết tỏ bày điều chi 
đất trời rộng một đường đi 
còn tôi ngồi xuống với lì lợm . im 


31. 
lại mưa . nầu nẫu Sài thành 
buồn bong bóng vỡ chiều manh nha tàn 
nắng leo lét khóc . võ vàng 
ngọn cây xanh hút mơ màng tiếng đêm... 


32. 
bữa nào tôi triển hạn tôi 
lần khân trong một miền trôi chậm dần 



33. 
có em trên đỉnh mưa buồn 
giang tay thác lũ bỏ nguồn về xuôi 
áo sương khói ngất ngàn khơi 
chiều ray rứt biển bồi hồi sóng lên 


34. 
mở ban mai . hé một tuần 
trái tim òn ỉ khất lần lữa xin 
chập chùng bẫy rập nhân gian 
miệng thơm ẩn khuất những nanh vuốt nào 

tôi còn một rẻo xanh xao 
chảy dăm ba giọt tào lao . chắc thừa ! 


35. 
áo thơm em gọi mùa về 
bên hiên chợt gió mân mê vạt mềm 
tôi . nhà thi sĩ hoá điên 
một hôm phủ phục xuống thềm . bỏ thơ 



36. 
ngày hôm kia . ngày hôm qua 
còn thơm mấy giọt phù hoa . bây giờ 
trăng tôi khóc ướt hai bờ 
sông em 
sóng sánh bụi mờ khói sương 



37. 
quạnh hiu cỏ mọc vệ đường 
dấu chân xưa đã ẩm ương thuở nào 
tôi về . hồn bỗng nhiên đau 
xin em được vấp ngã vào hư không... 


38. 
ngàn thu ngơ ngẩn bóng chim về 
sầu ta hoá sóng bạc phơ phơ 
chốn nao bờ bãi choàng tay hát 
dài rặng dương van vỉ giọng hờ 

mộng mị trào lên trăng . bữa nào 
thuỷ triều em khóc ướt ngàn sao 
lời hun hút chợt chao dao tới 
buồn ngất khuôn vàng óng ả trao 

mở ngực đêm ôm vào tịch mịch 
chuông lòng gióng giã giọng ngân lên 
môi tình đã chớm tương tư . khoé 
giàn trải tinh tươm ngã xuống miền... 


39. 
nghe ra trong vách chiều gần 
tiếng em mòn mỏn mấy lần dạ thưa 
thơ tôi chịu chết bất ngờ 
những câu chữ rã tan . chờ hoá thân 


40. 
phập phù ngọn gió chiều qua thổi 
những vách tường rêu cũng trở mình 
ta trở đời ta nghe lỏng chỏng 
mưa dày nỗi nhớ nhịp u minh 

cằn cỗi mùa thu về chập choạng 
lần dò bước nhỏ tới kề bên 
chiều nghiêng bóng nắng làm loang lổ 
trên mỗi chân dung lướt thướt tàn 

sài gòn đẫm nước khóc hoàng hôn 
ướt quá em ơi . chỗ trũng buồn 
muôn sông muôn suối về . như trút 
tình ta nghẹt thở đã chìm luôn 

trong cơn bất tỉnh nhớ gì không 
trời đất ngàn phương hết vẫy vùng 
loài chim gãy cánh nằm ngơ ngác 
là tiếng em gầy guộc . mộng suông 

mượt mà cuộc nhớ trôi . đâu biết 
giòng chảy nhân gian một lối về 
buồm ta rách nát phơi đầu gió 
và . những tay chèo đã ngủ mê 

gói lại chiều tàn cơn vọng động 
ngày buông tuyệt vọng xuống sân im 
đầy bong bóng vỡ li ti giọt 
nhoè nhoẹt em nhìn mắt tấy sưng... 


41. 
bữa đó theo em về dưới núi 
ngồi hát nghêu ngao những khúc tình 
vài con cá nhỏ phiêu ngoài suối 
nhóp nhép giùm ta chút kệ kinh 

em ạ . bốn mùa hoa nở cả 
gió lộng tư bề góp nhạc vui 
lòng ta mở hé nhiều trang sách 
lần một hai chương đã bén mùi 

thơ thẩn dìu nhau bờ bãi mới 
hươu nai đắm đuối khóc trăng mờ 
một bông hoa rụng trôi đâu mất 
hương còn ngan ngát khoảnh rừng thưa 

đắc đạo yêu người thân hoá khói 
duềnh bay về cõi mặc nhiên rồi 
hai đứa chả còn hai đứa nữa 
theo mây đi dạo khắp từng trời... 

hốt nhiên nằm chiêm bao giữa ngọ 
thình lình diện mạo lột ra chơi 
thấy hồn nai nhỏ đi ngơ ngác 
về chốn chi . chẳng đất . chẳng trời ! 

42. 
gỡ thu đang rối trong màn nước 
ta chải trời . mấy ngón tay thưa 
suông suông vai lá nằm nem nép 
để thấy quanh đây óng mượt . mùa 


43. 
ta biết . trong mơ mùi tóc dậy 
vai ai mềm quá chảy ra phơi 
tay trời lọng cọng buông ngàn gió 
phơ phất buồn tan mấy lối vùi 

ta biết . ngón dài em vẫy nhẹ 
đường dài tịch mịch bóng người qua 
lá có chiều nay . rơi một chiếc 
mùa vàng son ngợp những thơm tho 

ta biết . tro than ngày tháng đó 
cuối vườn đất mủn gốc hoa ươm 
bữa nay . chồi biếc vừa lên . bởi 
ký ức duềnh ra sóng . ngập hồn... 


44. 
áo mù sương khoác bên rừng 
ngã lưng nghe tiếng muôn trùng vỗ ran 

một bầy dê . một rừng sim 
chừa tôi nửa trái đi tìm đẩu đâu 

cỏ dưới chân . mây trên đầu 
trưa rêm rêm . ngọn gió nào ngẩn ngơ 

trần gian trăm nẻo . ai chờ 
lối thiên thu dắt sang bờ mộng nguyên... 


45. 
lỏn chỏn 
đầu người trên phố 
trắng và đen 
cao và thấp 
đi hoài đi hoài 
về đâu 
ừ 
về đâu ? 

lạo xạo 
câu chữ của thơ 
khóc lại cười 
tươi lại mếu 
trôi hoài trôi hoài 
làm chi 
ừ 
làm chi ? 

lổn nhổn 
ý nghĩ trong ta 
lắm khờ dại cùn mằn 
vài đôi khi loe lóe 
sinh sôi sinh sôi 
xé toang nhất niệm 
ra gì 
ừ 
có ra gì ! 


46. 
tôi có em không ? ngày hư hoang 
bàn tay xô lệch tóc dăm hàng 
về nghiêng bóng nắng trên thềm lạ 
rêu mọc mười năm . xanh ngổn ngang 

tôi còn tôi không ? ngày trĩu quá... 
vác nặng ngàn năm sao bay lên ? 
vội vàng quấy quả nhân gian tới 
lảo đảo loay hoay những lối mòn... 


47. 
bữa kia em gói lại sầu 
áo hoa giày tía bâu xâu với đời 
nắng hừng năm bảy cuộc chơi 
trải lòng gió lá chào mời viễn phương 

bâng quơ . tình hóa khôn lường 
chia nhau một vết tử thương lạ kỳ 
trăm năm cười nhạo hẹn thề 
ngó lên . đời đã xanh rì bể dâu... 



48. 
chập chùng mộng mị rơi như tóc 
từng sợi buồn thiu lác đác bay 
hồn ta sói sọi trơ ra đó 
bóng loáng . em buồn năm ngón tay... 

ngày sa mạc hóa lùng bùng cát 
còn ta lầm lũi bước lưng chừng 
lên đồi xuống lũng tìm chi đó 
dáo dác trăm năm mất cội nguồn... 


49. 
chia nhau sợi gió giữa trời 
để nghe lá khóc mùa rơi nhuốm vàng 

chia nhau bến sông vừa sang 
đàn em vẳng lại đò ngang . giật mình 

chia nhau thời khắc vô tình 
đi qua . chẳng ngảnh lại nhìn mắt quen 

chia nhau đời chật bon chen 
nợ cơm áo đã lắm phen khất lần 

chia nhau câu chữ ngại ngần 
đọc lên lở dở mấy tầng đăm chiêu 


50. 
về đâu cõi mộng chưa tàn ? 

- gởi trăng rằm một chút vàng son phai ? 
- gởi đầu ngày mỗi ban mai ? 
- gởi cơn thiêm thiếp nằm say khướt . cười ? 
- gởi giòng sông mảng bèo trôi ? 
- gởi bài thơ mấy chữ bùi ngùi rên ? 

hay là em thích cầm lên 
rắc như rắc chút tro than tiễn người ? 


51. 
tìm con sông nào màu ngọc biếc 
gội mái đầu ta lấm tấm tro 
biết đâu thương nhớ ngàn năm sẽ 
chảy theo chân sóng tới người xưa 

em nằm ngoài bãi hoan ca ấy 
tóc cỏ thơm tho mấy bến bờ 
mọc kín hồn nhau . hoa sẽ trổ 
những màu yên ả khóc ngây ngô 

tìm trong phố thị mùi hoang dã 
cháy xém bao nhiêu mộng ước rồi ? 
ta hong khói xám lên chiều vụn 
biền biệt hoàng hôn . mây vẫn trôi 

tìm bàn tay ấm chưa lần nắm 
tìm đôi môi mềm chưa lần hôn 
tìm ơi . tìm mãi . tìm như thể 
trời đất muôn phương lạc mấy lòng... 


52. 
em về . phố thị đèn chong 
vàng rừng rức những đêm nồng nã trưa 
hai tay gói vụn đời thừa 
giọt mồ hôi khóc da vừa lên non 

em về . môi má thôi giòn 
tình nuôi nuối ngực biết còn rằm nguyên 
gót son mòn nhịp chân bươn 
chỉ e vỡ hết cả vườn trăng ta 

em về . lạc nước trôi hoa 
giòng ngăn ngắt sóng la đà vỗ xuôi 

một lần khe khẽ . ừ thôi 
em không về . một chỗ tôi ngút ngàn... 


53. 
mời em mấy giọt trời mưa 
hồn ta mây nặng mới vừa tan ra 
cả giọt gần . lẫn giọt xa 
chảy run rẩy giữa chiều da diết tàn 



54. 
gặp trên phố . những con người 
lạnh tanh mắt ngó bời rời chân bon 
nhủ lòng . ai lạ ? ai quen ? 
lòng mưa nắng . có bõ bèn trước sau 

gặp trong chữ . những lòng nhàu 
đèo cao lỡ bước . sông sâu đắm đò 
nhăn nheo tình ý hẹn hò 
bãi buôi kẻ chợ còn ngờ thực hư 

gặp trong chiều . vạt trăng lu 
nằm im . ráng đỏ chưa thu ngày về 

gặp trong ta . những bộn bề 
đời chưa dọn dẹp tình ê ẩm chờ 

gặp trong tỉnh thức . cơn mơ 
nhòe sương ám khói một bờ bến quen 
về đâu ? ngơ ngác bóng thuyền 
chờ nhau khoảnh khắc đắm chìm một phen 

gởi muôn trùng tiếng ho hen 
sầu trôi nhạt nhẽo bên triền dốc xa... 


55. 
khi không em nhoẻn môi cười 
chiều đang ẩm ướt bỗng ngời ngời mây 
tôi ngồi . xa một vòng tay 
hoàng hôn ở giữa cứ day dứt chờ 



56. 
trái tim . vốn không bến bờ 
em chia một nửa . tôi khờ dại tin 

tình yêu . chẳng bóng chẳng hình 
ngây ngô tôi vẽ linh tinh . chắc thừa... 

vòng tay lèn đã chặt chưa 
bao nhiêu nóng-lạnh mới vừa lòng nhau ? 

nụ hôn nào chẳng vực sâu 
nhón chân vói một trời cao . cũng hoài ! 

thơ buông vạn chữ . nghìn bài 
đọng trong em . ngắn hay dài . mấy câu ? 

cầm bằng chuyện trước chuyện sau 
bước tình cũ-mới hao hao gọi là... 

tôi hột cát giữa ta bà 
em chun môi thổi văng qua cõi nào ? 

lưỡi không xương ? thì . đã sao ! 
lời nông nổi đã cấy vào . mọc lên... 


57. 
tôi buồn nhả chữ ra chơi 
thấy em lóp ngóp đang bơi giữa giòng 
chiều trôi vạn sự lông bông 
em ơi . nắng có tắt trong thơ đầy ? 


58. 
những giọt trong ngần của trăng 
đôi khi...ngẩn ngơ đêm . chút mặn mòi 
tôi nghe đêm vỗ về tôi 
sóng sa sóng sánh mấy lời riêng tư...  


59. 
thức dậy những cảm xúc 
tưởng đã cùn mằn theo thời gian 
anh gọi tên em 
mềm mụp giọng gã trai mười bảy 

sáng Chủ nhật vào trường 
nghiêng vai hàng phượng ngó theo 
rình rập mấy chòm hoa đỏ muộn 
khi không 
thèm trốn vào nhà xe đốt thuốc 
thầy giám thị gườm gườm kính đen 
hình như đang liếc... 

láu lỉnh đám học trò quần xanh áo trắng 
ngó theo ông già ngông nghênh 
cười chi mà nửa miệng ? 

phấn trắng bảng đen 
cô giáo trẻ áo dài xanh phớt 
mụn lấm tấm dưới cái cằm xinh xinh 
cầm micro thưa thốt... 
thèm hóa thân học trò 
tơ tưởng một mùa trăng... 


60. 
tới xin em một chỗ ngồi 
đội chung mưa nắng giữa trời cũng cam 
hoặc là...chướng khi sơn lam 
chông gai bẫy rập vây quanh, kể gì ! 

thì nè... 
một rẻo tình si 
tôi . trăm hướng chỉ 
quay về... 
một em 


61. 
hú họa tìm em trong khói tỏa 
lềnh bềnh ngàn lá khóc râm ran 
mấy tầng rừng cổ sơ lên tiếng 
ta lạc chung thân giữa đại ngàn 

hú họa tìm em trong chiêm bao 
dần dà năm tháng có hư hao 
thời gian rụng mỏn giây giây xuống 
tàn tạ môi son với má đào... 

hú họa tìm em trong phố chợ 
nghìn nghịt nhân gian chen chúc qua 
rối rắm giữa hò reo tở mở 
loáng thoáng em cười . gần . hay xa ? 

hú họa tìm em rừng chữ vụn 
lan man tình ý rải trăm miền 
trổ hoa biêng biếc đôi mùa đợi 
ta về . ai biết chuyện cơ duyên ? 


62. 
em cầm . ngón nhỏ tình thơm 
ngày hôn mê rớt xuống hồn dở dang 
một hôm thơ buốt giọng ngàn 
chia đôi hàng tóc mở hoang mang lòng 

em đi . lề vắng đường không 
cười im . vỡ những sắc hồng miên man 
thương nhau má lúm chưa mòn 
nở bung tôi . một vết tròn hiển nhiên 

em nằm . chiều lại bùng lên 
giữa trưa thảng thốt vai mềm ngực vun 
từng chiêm bao cứ chập trùng 
xõa tung bờ tóc trôi cùng nước non... 


63. 
thấy em ngồi khóc chiều biêng biếc 
gió mệt nhoài đi giữa lá đan 
tình tơ mấy sợi giăng ngang mắt 
trời đất bơ vơ cũng vội vàng... 


64. 
một, hai, ba, bốn cơn rầu 
ta bày bốn phía mời chào nhân gian 
em từ thiên cổ tạt ngang 
tiện tay nhón lấy cầm sang cõi nào ? 


65. 
đêm . ngồi dưới đất ngó lên 
thấy phiêu hốt giọt trăng mềm chảy qua 
có còn ai ? hay chỉ ta 
đuổi con sông bạc trôi xa . mệt nhoài 
chị hằng ơi . chị hằng ơi 
phất phơ xiêm áo giữa trời làm chi ? 



66. 
em tung áo xống 
chữ ta đoạn lìa 
bài thơ chết giấc 
giữa giòng sông kia 

em dang tay ra 
mùa đầy xuân mở 
thơ ta nín thở 
ngượng ngùng sang thu 

em bày cuộc mơ 
chồi lên lộc biếc 
đời ta lão nhược 
thơ lềnh bềnh trôi... 


67. 
quẩn quanh trong lòng mình một chút* 
nghe những tàn phai của đá vàng 
đời cứ cùn mằn đi . mỗi phút 
mấy lần ngợp thở . khóc lăng nhăng 

khóc lóc chưa xong...lại cả cười 
ừ hử...đêm còn trăng ngó chơi 
ngày còn nắng gió . và...em nữa 
môi mắt ngon giòn nom...rất tươi ! 

lơn tơn cười khóc . là ta đó ! 
mười ngón tay cầm đóa mộng xanh 
đôi khi tàn rũ dăm ba cánh 
mà...nhụy trăm năm cứ...dỗ dành ! 

quẩn quanh trong lòng mình một chút
sao thấy lòng ai nép kế bên 
các em nằm ngủ từ muôn thuở 
chia những chiêm bao dịu dịu buồn... 

ta tắm giữa khe nguồn trong vắt 
thiệt tình nô giỡn rất thơ ngây 
nhà thơ quên tuổi muôn đời trẻ 
tóc bạc vài ba sợi...thấm gì ! 



*Mượn ý của V.A. ở đâu đó... 


68. 
từ trong thơ dại ngàn trùng 
những con dế khóc mịt mùng suốt đêm 
thương em từng ấy muộn phiền 
trở trăn bóng nắng qua thềm rất nhanh 

giờ tờ mộng cũ . thơ xanh 
chữ hoen phai mất mấy nhành hoa thơm 
mưa vàng phút ấy còn đơm 
tình ta hoa lá đầy vườn tinh tươm 

nhân gian tóc đã nhuốm buồn 
phau phau bạc . đứng bên nguồn gọi rung... 


69. 
khói xanh lên tóc . nụ cười 
nhếch môi . em đốt bời bời nỗi chi ? 
sợi nào dại ? 
sợi nào si ? 
sợi lâm râm nhớ 
sợi lì lợm thương 

ta xin một sợi . qua đường 
cầm tay em . nhủ vô thường...vậy thôi ! 



70. 
câu thơ chỏng gọng giữa đời 
ừ . xin nghỉ mệt một hồi . nghe em 
căng hoài...e vỡ buồng tim 
mai sao còn sức lèm bèm đẩy đưa... 


71. 
biết đâu đó ! sẽ không còn em nữa 
cả lòng ta trống hoác . chỉ mênh mông 
chẳng lúa non reo trên khắp cánh đồng 
chẳng sông chảy . chẳng lô nhô đồi núi 

không còn em . lấy ai người cứu rỗi 
lấy đâu ra lời an ủi vỗ về 
những bài thơ chìm đắm cuộc hôn mê 
chữ và chữ va vào nhau . loảng xoảng 


72. 
lạ lùng em bữa hôm kia 
áo xanh lơ mặc đi về thăm tôi 
ngõ sâu chiều xuống mất rồi 
màu vai đen quá ngùi ngùi ngó theo 
lá rơi mấy chiếc đánh vèo 
nghe mùa thu chạm nỗi đìu hiu êm 

lặng thinh hai đứa ngoài thềm 
song song hai mặt nhìn đêm tới gần 
xế trời thắp một vành trăng 
vễnh sừng nghiêng ngó khoảnh sân ta ngồi 

lạ lùng em chả một lời 
bốn bên gió chả một hơi nhẹ nào 
chỉ nghe tim cứ thì thào 
bâng quơ từng nhịp rầu rầu gọi tên... 


73. 
đường hầm nào rồi cũng có lối ra 
gởi hy vọng mỗi bàn chân rấn tới 
em phải biết chọn cho mình một lối 
đúng hay sai . ai dám chắc bao giờ 

giữa biển đời . ta . độc mộc lơ ngơ 
nương con sóng vững tay chèo . nhắm hướng 
lỡ chọn sai...kể như trò ngất ngưỡng 
cuộc trăm năm sấp ngửa biết làm sao 

là đỉnh cao . hay thăm thẳm đáy sâu 
vị ngọt mặn chát bùi . xin nếm hết 
quyết mở mắt cho tới giờ chung kết 
ca cho xong khúc nhạc của trần gian 

vỗ tay lên . dẫu địa ngục thiên đàng 
ta bất kể . quỷ . hay thần . chào đón 
sinh mạng ta là món quà nhỏ mọn 
trao một lần cho tận tuyệt . em ơi ! 



74. 
tôi thèm vài sợi nắng rơi 
gom hồng tích lục vào môi mắt người 

tôi xin một góc nụ cười 
sớt đôi lỏn lẻn xuống đời . tan ra 

tôi xin dăm giọt mặn mà 
ướp thơm ngày tháng vào ra cõi tình... 



75. 
mùa thu thiêm thiếp ngoài đâu đó 
tôi thấy nhành khô thắt thỏm buồn 
chiếc lá cuối cùng đong đưa mãi 
bước tử sinh đằm nhịp chon von 

tháng chín trời vàng hoe ký ức 
mây ngọt ngào buồn như tóc ai 
một hôm chìm khuất bên kia núi 
lấp xấp giòng khê nước ngắn dài 

vắt vẻo đong đưa là nỗi nhớ 
kề cận bàn tay duỗi ngón dài 
chợt biết không gian đầy mê muội 
khói mềm xanh mướt cứ loay hoay 

người ơi . tháng chín còn dăm bữa 
ngùn ngụt mưa đi lướt thướt ngày 
tôi nhủ tôi . ừ . qua tháng chín 
mưa lại về thôi . đón tháng mười... 




76. 
vì cơn mưa dại . sầu đi 
cheo leo thắp một rừng cây . hẫng lòng 

vì ta . đày đọa nhánh hồng 
chìa gai sắc nhọn 
đau không ? 
cuộc tình 

vì bôn ba bước bão 
dồn 
em trùng dương 
đổ sóng 
cồn cào nhau 

vì bâng quơ 
một bữa nào 
chẳng can cớ 
cũng 
té nhào bãi xa 



77. 
có buồn cỏ dại không em 
mà trong mắt . cứ nghiêng nghiêng... 
mùa tàn 
bàn tay vẫy gọi khơi ngàn 
ngày thiêm thiếp 
tựa giấc hoang sơ nằm 

có còn chất vấn nhau chăng 

để ngân ngấn lệ 
vội vàng 
quay lưng 
chắc trong thiên cổ... 
đã từng 
chiều lau mây 
vắng vẻ từng góc xa 

có nghiêm cẩn 
đứng 
mình ta 
hai tay chấp 
một hải hà 
thiên thu... 


78. 
gom lại từng khoảnh khắc đêm 
mưa ngoài đâu đó rất hiền . đi ngang 
cuộn mình trong giấc mơ ngoan 
nghe kinh kệ của trần gian vỗ về 

đêm . dài ra những tê mê 
gọi tên hạnh phúc tư bề khói sương 
trời buông từng giọt nhớ thương 
tan vào đất . mở ra chương tự tình... 



79. 
có ta chấp chới trong đời rộng 
xoãi cánh về đâu cũng ngẩn ngơ 
chiều nay gió quá . mây lồng lộng 
thấp thoáng khơi xa mấy bến bờ... 

em trên đầu núi ngồi lơ đãng 
vạt khói sương nào tụ xuống vai 
buồn tăm tắp đứng nghiêm . rừng khóc 
quành quạnh hoàng hôn chút nắng phai 



80. 
ban mai không có được một cười 
lẩn thẩn thèm hai ba khóc chơi 
thứ bảy lèm bèm con nắng nhỏ 
rời rạc vàng hoe phía cuối trời 

câu thơ thèm gõ tung beng thử 
vô nghĩa . loanh quanh ký tự buồn 
giọng người sắc lạnh gườm gườm quá 
mất hồn . con chữ biến bay luôn 

nhón một nhành hoa hai ngón tay 
đưa gần mũi . ngửi . chút hương gầy 
nghe trong không khí mầm tao loạn 
lạnh quá . trời ơi . khoảnh khắc dài ! 


81. 
nắng không chừng cũng lạnh . khi 
em co ro giữa bộn bề nhân gian 
mùa chưa qua đã mùa tàn 
xuân leo lắt cháy mấy hàng cây im 

không chừng vài nhịp từ tim 
lạc đâu đó . chốn không tìm . bỏ quên 
ta thành giọt máu lênh đênh 
bay phơ phất . rộng một thiên hà buồn 

ta không chừng chỉ hoàng hôn 
tím . hoang mang đuổi mây cồn cào trôi 
khoanh tay bó gối em ngồi 
chờ đêm len lỏi vào bôi bác ngày 

đời . không chừng đã lấp đầy 
một vuông huyệt . dứt những trầy trật xưa 
không chừng vài chút . lưa thưa 
sầu em chín nẫu vẫn chưa rụng vào... 



82. 
chèo queo nghe mưa một mình 
tưởng trời là gã thất tình . khóc than 
rảnh không ? 
xuống với thằng trâm 
khoác tay 
hai đứa chầm vầm 
ngó nhau ! 



83. 
mộng mị hồi hôm còn váng vất 
sáng ra ngồi gẫm . nhớ lan man 
nhá nhem thiện-ác chen cười-khóc 
thú vị chưa ? 
một khoảnh trần gian ! 

đầu xanh mấy chốc ra đầu bạc 
có một con tim bóp nhả hoài 
máu cứ lì lì ngưng . lại chảy 
hóa một giòng sông dài . rất dài ! 

tội nghiệt trăm năm sao trả hết ? 
nợ nần dan díu biết bao lâu ? 
thèm một chỗ ngồi hong ký ức 
nắng sớm vàng hoe . ẽo ọt màu... 

ngụm cà phê nhạt căng mồm nuốt 
lờ lợ nhân tình thế thái chăng ? 
thở ra sợi khói hăng hăng vị 
nhang khói đời ta hẳn sắp gần ! 



84. 
lên núi thấy em ngồi bó gối 
thả chiêm bao thành những khói sương 
bốn bên hoa cỏ dài ngan ngát 
xanh rũ hồng phai lả tả buồn 

câu thơ thả xuống thành vô vị 
tôi đứng im . xin thở dịu dàng 
không gian chững lại không trôi nữa 
chỉ một giòng thôi . tóc ngổn ngang 


85. 
trời mù mây khóc u ơ 
chia cho đất những sợi mưa đầm đìa 
ta còn một khoảnh u mê 
ngồi ngân nga . mấy câu thơ rũ buồn... 


86. 
ngất ngưỡng đi về ngõ nhỏ 
đèn vàng vọt cháy trên vai 
máy nhà ai rên rỉ hát 
cơn say tưởng ngớt . lại đầy 

dừng chân nghiêng tai hóng hớt 
khánh ly biển nhớ vun vào 
sóng xô bạc đầu giữa phố 
còn ta nhớ đẩu đầu đâu... 



87. 
lần sần ngồi xuống . nghe như... 
một không gian rỗng 
ậm ừ... 
còn ta ! 

mốt mai 
nhỡ tới tuổi già 
hường nhan... 
dẫu mấy mặn mà 
cũng... 
thôi ! 



88. 
ngày mai không chắc . thôi . ngày mốt 
trời đất yên hàn một bóng em 
mái cỏ . chung quanh là vách đất 
khiêng bóng em lên núi . học thiền 

kinh tụng lời chim lời suối nhé 
cỏ lao xao cũng góp giọng hiền 
đôi ba tuần hay . năm bảy tháng 
tận cùng cảnh giới . chắc gần hơn 

thiền sư tóc xõa xanh trăng mộng 
nửa khuya tình tự với hằng nga 
đồi núi râm ran ngàn lá gợn 
đại ngộ ven bờ lấp xấp qua... 



89. 
ngày trôi buồn hiu qua cửa 
vàng loang loáng chảy đầy thềm 
ngó nhau mùa thu xõa tóc 
chiều mòn lẵn mấy bàn chân 

thò tay kéo chút mây trời 
nằng nặng mưa còn chưa kịp 
đã hoàng hôn từ buổi trước 
ngón dài xanh mướt che ngang 

ngày trôi chừng như nôn nả 
ngoái dòm bóng nắng sau lưng 
thấy ta ngồi im . ngơ ngẩn 
mùi dầu gội ai thơm lừng 

lưng chừng một vùng sỏi trắng 
cỏ xanh xưa còn loe hoe 
một con bướm bay chao chác 
chắc từ trăm năm tạt về 

loay hoay những vòm lá thấp 
vòm lá đã mồ côi hoa 
muộn phiền xanh xao đến vậy 
lơ ngơ khóc buổi chiều tà 

đêm mon men vào tới cửa 
còn ta khuất lấp im thinh 
vẫy tay ngàn phương diệu vợi 
bật cười một giấc lênh đênh 



90. 
bão quật lại chồng thêm lũ táp 
bạn ta chòng chọi cứng tay không ? 
gọi điện chục lần . may được một 
ngót ngàn cây số . hỏi lông bông... 

ừ . hỏi lông bông cho có vậy 
hay bạn bằng an đã tỉnh hồn 
nước ngập lút đầu . lên mái ở 
lằng nhằng ba bữa . chỉ mì tôm 

củi lửa làm sao mơ thấy nổi 
qua quýt nhơi nhai cũng đỡ lòng 
nước chín vài chai dè sẻn hớp 
lên cơn ghiền . thuốc biết còn không ? 

ờ thì...bão lụt năm nào cũng 
quần đôi ba bận riết thành quen 
bạn ta dày dạn theo ngày tháng 
ngước mặt kêu trời đã mấy phen ? 



91. 
em còn mộng cũ trăng sao tới 
những nửa đêm ngồi thương nhớ ta 
vai sương tóc gió vòng tay khép 
ngực vói chiêm bao nụ ngọc ngà 

vườn xanh thẫm khóc hồn hoa ngát 
nhành lá mơn man nuối cõi nào 
tựa xuống một miền ta vỡ vụn 
hoang tàn gạch đá vẫn mòn hao... 



92. 
một bữa ngồi lên cười với nắng 
vành môi u uất của sương mù 
bung ra ngàn tía muôn hồng nở 
róc rách vai trời nghiêng tóc ru 

từ đó . đời trăm trang sách mở 
thơ ta tươm mật khóc huy hoàng 
lung linh câu chữ kiềng chân múa 
trỗi dậy tưng bừng khúc điệu hoan 


93. 
chao dao mưa dội xuống chiều 
vài ba bóng nắng ít nhiều bóng mây 
em ơi xin ngồi lại đây 
hồn tôi dăm ghế bàn bày cuộc vui 

một ngày qua đã khơi khơi 
chờ đêm về chút bồi hồi riêng tây... 


94. 
ha ha . cõi tạm ngồi hoài 
nghe mưa nắng dội tơi bời . cũng vui 
trái tim chốc lát bùi ngùi 
còn mê mẩn nhịp bồi hồi với ai 

ha ha . nặng quá hai vai 
dốc cao vực thấp lai rai một đời 
chất lên ngần ấy mặt người 
những dung nhan sẽ rã rời phấn son 

ha ha . khi mất khi còn 
giơ bàn tay trắng mỏn mòn tăm hơi 

ha ha . sống . kể như chơi 
lê la cõi tạm đợi hồi chung thân... 



95. 
có những điều tầm thường làm vui vui 
dẫu chỉ là cái vui...vui . rất ngắn 

có cô gái đi đường không sợ nắng 
tám giờ ba mươi . không xài khẩu trang 

đám xe bên này chịu khó chờ đèn xanh 
dẫu ở bên kia . đèn vàng đã bật 

bất chợt trên cành me cao . giọng hót 
tưởng thành phố mình đã tuyệt chủng loài chim 

cô bán xôi lề đường thoải mái đứng lên 
vừa hơn chín giờ đã mát tay . bán hết 

chà ! ngã tư phía trên đã không còn lô cốt 
cái công trình chưa tròn tháng . đã xong ! 

những điều vui vui cho một ngày thêm trong 
dẫu ở đâu đó miền Trung . lại hờm cơn bão mới ! 


96. 
những con chữ vỡ ra . nửa đêm 
lấp lánh trong miền chiêm bao tối 
ghim vào tim gan phèo phổi 
sáng ra . thất lạc cũng nhiều 

có vài con chữ lắm điều 
tuôn ra đằng miệng 
vài con chữ khác nghĩ mình khiêm tốn 
trốn vào ngón chân 
năm ba con chữ phân vân 
xoay quanh xương sống giành phần đắn đo 

lom khom tôi đi tìm quanh 
những con chữ co mình . ẩn náu 
những con chữ phơi mình . ngược ngạo 
những con chữ không còn của tôi... 
đứa khép kín 
đứa chào mời 

thành ra... 
một bài thơ 
hú họa ! 


97. 
hát thu bằng lời 
thành cơn mưa rơi 
hát mưa bằng lời 
lá oằn mình khóc 
hát giòng nước mắt 
chữ bời rời tan... 


98. 
buồn hiu ngủ một mình nghe 
bước chiêm bao nhỏ xíu về ngoài sân 
lơ mơ một chút mưa gần 
giọt trong trẻo rớt muôn phần đó em 

tôi ôm ngày tháng tèm lem 
tóc tai rũ rượi xuống thềm đón ai 
chiều hôm một bữa tháng mười 
gió quành quạnh thổi suốt trời đất kia 

ngồi lên dụi mắt còn mơ 
dấu xanh hài cỏ kế bờ rêu phong 
thương ai chấp chới giữa giòng 
đời phong ba có bận lòng ngó lui 

lềnh bềnh con nước ngược xuôi 
cánh bèo bông tím còn trôi thuở giờ... 


99. 
trong mơ . ngày rớt giữa chiều 
nắng hoen . mắt đã ít nhiều phôi pha 
có ai vừa vớt hồn ta 
thả trong gió . vướng một tà áo xanh 

từ phiêu du mộng . đầu nhành 
trổ bông hoa hóa lời thành khẩn em 
sầu nghiêng nghiêng . trời nghiêng nghiêng 
lăn đi mùa vội bên triền dốc xa 


100. 
sật sừ mùa thu nằm nghỉ mệt 
lá vàng nín thở vịn cành . im 
gió ơi . chớ thổi chiều nay nhé 
để một hoàng hôn xuống thật mềm 

ta cũng im hơi . lòng bảng lảng 
bỏ con thuyền nhỏ dập dềnh trôi 
giòng đời thôi nhé . đừng ròng-lớn 
lằng lặng giùm nhau . một chút thôi ! 


101. 
còn tay níu . còn môi run 
trái tim mấy lớp khật khùng quẩn quanh 
mốt mai bỏ phố về rừng 
biết đâu . còn những lưng chừng chiêm bao 

mùa thu . sao má hồng đào ? 
nắng bơ vơ quá . đượm vào mỗi em ! 
một bờ sông cũ . lấm lem 
đuổi con sóng chạy qua thềm mắt ai 

ta . thiền sư giả giọng nai 
tuồn câu kinh kệ rớt ngoài nhân gian 
lung linh màu vạt trăng non 
nghe hương sắc sắp mài mòn cơ duyên 

bỗng dưng phơn phớt mùi thiền 
giả cầy . thơn thớt giọng hiền phật xui 
chắp tay cầu được nhớ người 
trong nhang khói . cứ vời vời bóng xưa 

nhì nhằng ba bữa rau dưa 
thèm nghe tiếng vỗ về mưa trước thềm 
tịnh hồn xâu chuỗi hoàn nguyên 
tay kim đồng nhẹ lần bên vách ngoài 

sụp quỳ bốn phía liêu trai 
mời hồ ly ngự gã trai si tình 
đẫm đìa môi tươm lòng tinh 
tiếng chuông giờ tý còn inh ỏi gào 

trăm năm đời nặng . chao dao 
nhát gươm đại ngộ chém vào cõi không 
thôi nghen . sương khói bềnh bồng 
trùng trùng tạo nghiệp dồn trong giọt này 

nhấm môi . mòng mọng tỉnh-say 
ngó sơ sơ . biết chỗ dày chỗ thưa 
về đi . vùng trũng nằm chờ 
năm trăm tiền kiếp vỡ bờ . sấn lên... 




102. 
bữa kia ngày vót nhọn tôi 
chiều xuyên phá . một bóng rời rã ngang 
đợi em nhìm nhịp bước tàn 
nắng leo lét ngón khum bàn tay giơ 
nằm nghe lìm lịm phút chờ 
mỏi mê gió đã bơ phờ về kêu 

thấy trong mắt em . màu rêu 
hỗn mang ký ức ghẹo lêu lêu tình... 


103. 
ngày xanh ngắt giọng mưa về 
quanh ta là những bộn bề riêng tây 
câu thơ . xác đã bầy hầy 
nằm trơ trẽn . cốt phơi bày nỗi đau 
ăn mày số phận tào lao 
trăm năm . một rẻo chiêm bao đẫm đìa... 



104. 
ngặt nghèo bàn tay không chỗ tựa 
ngóng xem trời đất chuyển mùa chưa 
em gọi trái tim mình thức dậy 
nhỏ lệ giùm ta điệu bộn bừa 

chiều vẫn chiều dài như bóng núi 
một giòng sông lặng sóng . nằm chờ 
đời không nước lớn . đời ròng mãi 
một con thuyền ngủ . giấc bơ vơ 


105. 
một con thuyền ngủ . giấc bơ vơ 
trôi dạt về đâu ? đâu bến ? bờ ? 
ngọn gió trăm năm hờ hững thổi 
mặt sông buồn gợn chút thờ ơ 

cả giòng sông . hóa vệt mực mờ 
vụng tay trời vẽ phút bâng quơ 
trần gian nhỏ nhít thành sương mỏng 
ta . biết chi đâu . mãi đứng chờ... 


106. 
bởi em tình ngút lên mây biếc 
ta đổ hoàng hôn một chút vàng 
chiều nay gió quá . không ngừng nghỉ 
cộn cạo trời lẩy bẩy sắc hoang 

bởi em tro than còn ấm quá 
ta . một chiều kia nhóm lửa chơi 
những giọt tình sôi trên bếp lạnh 
trào ra giọt lệ vội vàng thôi 

bởi em tóc xõa bao bờ bãi 
có một giòng ta chảy lạc đường 
thương con sóng nhỏ bơ vơ thế 
chết khô trên cát . hé mầm sương 

bởi em vòi vọi xa tay với 
rúng rẩy nhân gian mấy điệu cười 
ừ . không biên giới . ta bày mộng 
tỉnh thức trong vòng vây . cũng vui ! 



107. 
ta thèm giọt ngược lăn vào ngực 
gói ghém buồn chơi một chút này 
mốt mai sương khói bay lên hết 
muối cặn phơi ra . lòng biển say ! 

giở tay ngày rớt năm ba chỗ 
mỗi nắng mưa làm cuộc vẩn vơ 
cỡi con gió chạy về đâu đó 
lạc đường . hát hỏng giữa rừng mơ 

kìa em . con chữ không hồn vía 
bày biện bên đời gót dửng dưng 
thiên hạ lo toan toàn đại sự 
bỏ ta một xó khóc vô chừng 

tóc bạc lần sần quăn quíu vậy 
đầu ta trăm sợi trổ ăn năn 
mốt mai trắng xóa bay lên nhé 
em có nghe thơm giấc ngủ hiền ? 

thèm khóc thèm cười như trẻ nít 
ăn mười cục ấy cũng hân hoan 
lòng trong như suối đầu xuân . chảy 
vạn vật tinh tươm tới vĩnh hằng... 

mà không sao được . em yêu ạ 
quạnh quá . mùa thu sắp cạn rồi 
cánh mòn mỏi đập trên đầu sóng 
bờ bến mông lung còn xa khơi... 

ôm ban mai nắng . ngày ma mị 
chủ nhật bâng quơ bước hững hờ 
là mưa gió cũ trăm năm chắc 
quành lại . em ơi . chỉ mịt mờ 

chiếc lá nằm queo vàng sũng đó 
là hồn ta lạnh rụng khuya qua 
còn dây mấy giọt trăng miền hạ 
ngơ ngác ngoài sân . sắp vỡ òa ! 


108. 
dắt mây gió tới thăm người 
lòng ta bàng bạc đất trời sớm khuya 
hồn viễn phương . người về chưa 
đứng bìa rừng . khóc giọng thơ nhạt nhòa 

bữa nào cá lụy chim sa 
nhắc thề hẹn cũ nhớ ra mệnh trời 
ngàn cơn vật đổi sao dời 
gặp nhau . thiên cổ đọng lời ngây ngô 

mấy thu tình cứ vỗ về 
thịt da gờn gợn sóng mê mẩn vờn 
ta cuối bể . người đầu non 
chung nhau hơi thở mỏn mòn vậy thôi... 


109. 
em về tơ nõn đong thành giọt 
ướt hết lòng ta mấy nẻo chờ 
buồn mơn man nắng ban mai khóc 
lá cạn xanh rồi bên giậu mơ 

sân vắng sỏi buồn khua tiếng lạ 
lân la chân bước vắng người nghe 
thềm rêu ngồi đợi miên man gió 
hồn trống bây giờ không vách che 


110. 
lòn tay vói gió đi ngoài cửa 
chạm phải mùa thu lất phất bay 
đôi ba chiếc lá còn xanh ngắt 
rụng vội vàng trên môi mắt ai 

tháng chín trườn qua rồi mất biệt 
rịn ngồi buông thả tháng mười lên 
sài gòn mưa nắng bâng quơ lắm 
chả biết hồn thu ngụ mấy phương 

leo lét mặt trời còn hấp háy 
lốm đốm mây hồng trong mắt em 
duỗi câu thơ xuống . đừng nghi ngại 
thõng thượt chiều trôi . trôi rất êm 

thử cỡi gió đi về không đâu 
chông chênh ngày tháng . không thuở nào 
thu đông xuân hạ lan man cả 
sẽ thấy lòng im vạn vết đau 



111. 
nhớ gì gió gọi ngoài hiên 
tiếng thao thức . vỡ hồn đêm mất rồi 
giọt trăng nhểu xuống bùi ngùi 
ướt loang loáng một nụ cười không dưng... 



112. 
ngần ngại mùa rơi . rơi lấp xấp 
những lá vàng phai vướng tóc người 
ngõ cụt đèn chưa lên kịp tối 
em về . vạt áo dịu dàng trôi 

đôi vì sao sớm lung linh cháy 
nhòe nhoẹt hoàng hôn khóc dịu dàng 
gió đợi ngày tan run rẩy thổi 
vai em gầy xuống dốc tình hoang... 


113. 
nghe tháng mười đi trên tán lá 
gió dịu dàng tay mở hé ra 
những bông hoa nuột cười xanh mộng 
em có gì không . nói với ta 

mắt ăm ắp nắng ban mai gọi 
tinh tươm vàng thắp sáng rèm cong 
em thấy gì không . ngày rạng quá 
sợ lòng e ấp cuộn vào trong 

thơ phất phơ bay miền chữ ngọt 
là hương là mật tới vô cùng 
nệm thơm chăn gối ai mùa cưới 
rộn rã trần gian nhạc mới ngân 

thấy những lòng người biêng biếc nhú 
những mầm rất nõn tợ chiêm bao 
trăm năm còn giữ xuân thì lại 
mây mẩy trời khoe cặp má đào... 


114. 
ngón tay em chắc vịn hờ 
sóng xô . thuyền có cặp bờ nhân duyên 
từ trong thiên cổ ngóng tìm 
lửng lơ giọng ngọt mấy miền thơ tôi 

chiêm bao đắm đuối bên trời 
ngoài thềm mưa ướt gió rời rã qua 
mập mờ tỉnh thức gần xa 
liêu xiêu thời khắc chảy da diết về 

dặt dìu tiếng dế nửa khuya 
vỡ ra lóng lánh cơn mơ thiệt thà 
mời trăng ghé xuống thềm nhà 
chảy năm ba giọt mặn mà . với nhau 


115. 
tạnh ngắt trưa . nằm võng nhớ ai 
lơ mơ đốm nắng ngủ trên tay 
vô tình gác xuống chiêm bao mỏng 
một thoáng mơ hồ rung bóng cây 

tạnh ngắt tôi . lòng không chờ ai 
lênh đênh sương khói nhuốm qua ngày 
khuất trong tịch lặng . điều em hỏi 
lăn từng giọt nhỏ xuống quanh đây 

lễnh loãng thời gian trôi quá im 
tôi già từng giây phút . lắng chìm 
mơn man thiên cổ lời mai hậu 
rộng quá trần gian lối kiếm tìm... 


116. 
mưa bào mòn lẵn ta chưa ? 
những nhành gai . bật gốc mùa chông chênh 
bão xa . và trận giông gần 
trườn đi . ập xuống . bao lần mới thôi ? 


117. 
mở toang hồn phách ra . em tới 
nhỏ giọt cường toan xuống . mỉm cười 
khóc nuối những chiều hiên . tạm trú 
mùa đọng xanh rì cỏ chẳng nguôi 

lửa mặt trời đen . hun hút . cháy 
tôi cầm tuổi trẻ chạy như điên 
lòng cứ hướng dương vàng rực vậy 
bỏ mặc hoàng hôn lấp muộn phiền 

máu cũng cháy lên màu hiển hiện 
em cười như thể mới khai sinh 
òa ra tiếng khóc trăm năm . vỡ 
đời cộn cào lên nghe điêu linh 

rồi đã trăm năm cười nhạo nửa 
thẫn thờ nhát cắt của thời gian 
tôi tươm máu đủ tình nguyên thủy 
trăn trối gì không ? 
đêm sắp tàn... 



118. 
khô khốc miệng cười . ngụm rượu khan 
người mòn . quán vắng . sầu không tan 
loay hoay chí mỏng . bòn từng chút 
một giọt gì đâu...cứ chực tràn 

nghe trong u uất . hồn đang vỡ 
mỏi bóng hoàng hôn những lối cùn 
lèng èng kiêu bạc . kiêu cho có ! 
sợi khói chìm đi không bay lên... 

nắng lăn qua thềm . vàng rây rây 
co ro ngồi xuống thân lưu đày 
cười nhăn nhở với nhân gian lạ 
ly . hề . ta cụng một tàn phai 

em chôn hơi thở vào đêm mị 
một lòng sướt mướt dỗ trăng thanh 
ta . chiều . như thể không ngày nữa 
vĩnh viễn đêm . cạn chuyến độc hành... 



119. 
lập vập cuồng chân qua xứ khói 
mùa trăng rất quạnh chết hồi hôm 
nửa cơn mộng mị . đầy cơn tỉnh 
những lối mòn gieo luống cỏ thơm 

mở cửa chiêm bao còn thấy được 
lềnh bềnh ký ức khóc xanh xao 
hồn ai hoa lá trôi biêng biếc 
ngủ nuối bên trời mây lũng sâu 



120. 
ngủ nuối bên trời mây . mấy kiếp ? 
và sông . con sóng ngủ . ân cần 
gối mỏng đôi bờ xanh cỏ mọc 
thấy hồn thơm ngát dịu dàng xuân 

mở mắt chiều ra . tím ráng bay 
xông xênh xiêm áo gió sum vầy 
em về đâu đó . tình phơ phất 
sợi tóc buồn hoang những bóng cây 

ngực đẫm hoàng hôn . cơn máu chảy 
phập phồng tim nhủ với chiêm bao 
em ơi . vòng vọng thơ ta gõ 
câu chữ chìm theo ngày hư hao... 


121. 
chiều lơ thơ cháy ngoài đâu đó 
nến thắp phòng ta đã lụn rồi 
sáp buồn lạnh ngắt nằm in thít 
chờ mãi trăm năm chẳng một lời 

ngày đã tàn theo mầm gió thấp 
trồi lên từ đáy thẳm tim người 
xanh biêng biếc chảy lên trời mỏng 
sủi bọt mây ngầu ưởi rưởi trôi 

lạnh ngắt bàn tay không chỗ vịn 
bâng quơ điếu thuốc cháy lem rồi 
sợi khói nửa chừng ngừng bay . khóc 
trong giọt mơ hồ lững thững bơi 



122. 
chợt nghe tháng mười buồn leo heo 
trên vai người trầm đôi ba gió 
xanh trăng vàng hoa thiêm thiếp ngủ 
nở đóa thơ . cười yên bóng đêm 

những ngón tay dài thêm muộn phiền 
bơ vơ nửa giấc còn mê muội 
tôi đi tìm người chưa kịp thấy 
huơ vào trời đất khóc âm u 

chỗ ngồi hôm kia vườn sang thu 
một chiếc lá rơi vào nỗi nhớ 
nhịp tim run run đôi nhịp lạ 
tiếng chân ai qua thành xôn xao 
ngày tôi chìm theo . ngày qua mau... 


123. 
ừ thôi . mùa ơi 
chớ gọi tên ta trong chiều mưa lướt thướt 
ngày lơ mơ giấc ngủ thừa 
xó phòng . nơi hai bức vách giao nhau 
buồn . tội nghiệp 

ừ thôi . người ơi 
rổn rảng những âm thù 
đời bẩn chật 
những mắt cười bòn rút 
tia máu đỏ nhờ nhờ 
giương lên cụp xuống 
trăm năm tròn không tiếng thở dài ? 

ừ thôi . ta nhé 
hoàng hôn nuối một hoàng hôn 
lèo nhèo ráng chảy xuôi về một phía 
sắp đã đêm rồi ! 

ừ thôi 
ừ . thôi ! 


124. 
bèo nhèo ngày nằm im hơi 
trong môi miếng đã bời rời nhân duyên 
phẩy tay chạm một buồn phiền 
nhe răng cười với cơn điên thắp lòa 

hỏi nhau . đường gần . hay xa ? 


125. 
ngậm những con chữ 
khô quéo quắt 
mỗi ngày đầu đường xó chợ 
tôi đi 
khi tôi ho 
những con chữ kia văng ra 
không ai nhặt 
những con chữ vô hồn 
nằm bên vệ đường 
ngơ ngác 
mỗi ngày 
lủi thủi trở về nhà 

ngâm tẩm lại 



126. 
đêm . không thèm mộng . tôi nằm 
xoãi chân đo thử một trần gian xa 
chỗ là cây . chỗ là hoa 
chỗ sườn núi dựng chỗ bờ suối trôi 
con chim đòng đọng hót rời 
gởi trong gió lộng mấy lời vô ngôn 
kìa . tôi khô quắt ngoài cồn 
chợt nghe sũng ướt một hồn . bởi đâu ? 



127. 
bòn rút mình 
mỗi đêm . giọt máu 
tinh tươm đỏ 
mỗi giây . giọt thơ 
oặt ẹo xanh 
tôi chờ tôi cạn trăm năm 
ngủ . hoàn nguyên một thẳm thăm luân hồi 



128. 
tôi đã dạo chơi vườn đời 
và 
đã cố bắt năm con chuồn chuồn 
bằng mười ngón tay 
để rồi... 
cả năm 
cùng bay mất 

một mình tôi 
ngồi khóc... 

giọt lệ rơi vào 
con bướm nhỏ 
vừa ra khỏi kén 
con bướm chưa hề bay lên 

cả khu vườn đưa tang 

chỉ... 
một mình tôi 
ở lại... 


128. 
ngày mong manh nắng . em đi 
vài ba sợi gió rù rì gọi theo 
vài ba chiếc lá rơi vèo 
vài ba nỗi nhớ 
tôi 
nheo mắt nhìn 

nửa mơ . nửa thức 
một mình 
ngó ra thấy 
những rập rềnh nắng mưa... 


129. 
chiếu đời chật chội vài khoanh 
ta nằm khểnh . gác một chân cõi ngoài 
gió từ thiên cổ . lai rai 
thổi dăm ba mớ . thổi hoài . vậy thôi 
can chi buồn bã . tình ơi 
ê a câu chữ khóc người mộng du 
loanh quanh chưa quá lối mù 
những bờ vực . cũng phù du như người 

còn đây hơi thở bời rời 
phập phều rỗng chật đôi lời phân bua 

sòng đời nhẹ hẫng hơn thua 
sạch sành sanh chút cay chua bõ bèn 
lần sần biết đỏ hay đen 
ngửa bài...thơ 
gượng ho hen cùng người... 



130. 
trước mắt lấm lem ngày tháng vụn 
buồn ta suối chảy tới vô cùng 
bỏ lại một hồn khô . đá cuội 
gọi cứ khan khan giọng nhát gừng 

vun vén tiếng cười trong điệu khóc 
rì rầm câu chữ vỗ về nhau 
bài thơ đọng lại miền ân sủng 
vài giọt . tan theo vạt gió nhàu 


131. 
bữa kia sầu ngất ngư rồi 
bữa nay gom chút nắng trời . thêu lên 
áo em gió vạt mây tà 
tôi thêm nắng . nở bông hoa dịu dàng 

tôi ngồi với mộng . miên man 
không hay mưa đã... 
hằng ngàn giọt 
rơi 


132. 
ủ đất trời kia . cho dấy men 
hớp mây ngậm gió . đã cơn thèm 
tôi buông câu chữ ra ngàn hướng 
rồi nằm say khướt giữa đêm đen 

những nụ trời nghiêng . nở vội vàng 
lem lém sao và tỉ mẩn trăng 
bên kia hoa lá như huyền thoại 
vũ trụ tư tình . ân ái ngoan 

biển cũng phấn son . óng ả cười 
chuồi con sóng nhỏ phả màu tươi 
ta như thuyền nhỏ giương buồm chạy 
lất phất bên lòng ngọn gió vui 



133. 


còn nửa xuân thì chiều ngựng gió 
tay che trời thấp đọng mây vùi  



134. 


huyễn hoặc mùa xanh um tự thuở 
em nhìn biêng biếc một trời im 
lá buồn rụng mãi vào vô tận 
tình đã bâng quơ cánh nhạn chìm... 


135. 


nơi hai bức tường giao nhau 
gặp linh hồn ta đang ngủ 
yên 
trong vòng tay quỷ dữ 


136. 


trong mắt em có điều chưa nói hết 
chảy vào ta mỗi tối . khóc miên man 
cơn mưa khuya lầm lũi . giọt trăng tan 
không biết nữa . chảy về đâu . một chỗ... 




137. 


rừng còn xanh không . mùa đã lặng 
những bờ thu chết mắt em xưa 
thấy trong sương khói màu im ỉm 
đăm đắm hoàng hôn mấy phiến mờ... 




0 nhận xét :

Đăng nhận xét

CHIỀU XUÂN LỘC
[A]: 27 Ngày tháng cũ, Xuanloc Hill, Xuân lộc, Đồng Nai
[T]: 0909 550355
[E1]: chieuxuanloc@gmail.com
[E2]: thangngaycu@gmail.com